Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:28:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịt gà căng đầy, nhai thơm béo.

Canh gà còn nóng, để nguội một lát.

Nhan Yên thấy bàn món củ cải đỏ ngâm. Những củ cải bé xinh, trông đáng yêu.

Cô gắp một miếng, cho miệng.

Khi cắn, củ cải giòn rụm, chua chua cay cay, cực kỳ kích thích vị giác.

gắp miếng thứ hai, Bác gái cả lên tiếng: "Nếu cháu thích, trong nhà còn mấy củ muối xong , lát về bác cho các cháu mang theo."

Nhan Yên gật đầu liên tục: "Ngon lắm ạ, cháu thích lắm, chà chà, chua quá, còn cay nữa."

Bác gái cả chỉ món dưa muối màu vàng nhạt khác: "Cái dùng lá củ cải muối đấy, cháu nếm thử xem."

"Lá củ cải mà cũng món ăn !" Thấy Bác gái cả gật đầu, Nhan Yên tò mò, vội múc một thìa nhỏ bỏ chén.

màu vàng nhạt, xắt nhỏ, trộn lẫn với dầu ớt đỏ au.

Món khó gắp bằng đũa, thế là Nhan Yên bèn trộn nó cơm. Mắt cô sáng lên: "Ôi, món chua chua giòn giòn, ăn với cơm là hết sẩy!"

Bác gái cả vui tươi hớn hở: "Bác tung bản lĩnh muối dưa của bác mà, trong thôn ăn xong đều ngon."

Nhan Yên giơ ngón tay cái lên: "Cháu cũng thấy ngon ạ."

Hai bác cháu cố gắng sôi động bầu khí bàn cơm.

Nhan Quốc Đống với Nhan Quốc Lương: "Chú còn nhớ đây chú thích nhất món củ cải muối chua ? Nếm thử tay nghề của chị dâu chú ."

Trong mắt Nhan Quốc Lương chua xót, ông gắp miếng củ cải chua, mùi vị quen thuộc hiện giữa răng môi: "Ngon quá, vị giống với hồi ."

Củ cải chua giòn vô cùng bắt cơm, ông trộn cơm ăn chung, bỗng Nhan Quốc Đống : "Ăn cho nhiều . Ăn no , em tính sổ."

Ngay lập tức, Nhan Quốc Lương cảm thấy củ cải chua và cơm trong miệng mất mùi vị ngon lành.

Nhan Yên thấy ngon, bèn múc thêm một muỗng lá củ cải muối chua.

Lá củ cải chua chua cay cay giòn giòn, ăn ngon lắm.

Nhan Yên ăn hết chén cơm ăn thêm một chén nữa, chỉ với lá củ cải thôi mà cô ăn hai chén cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-377.html.]

Lúc , canh gà trong chén cũng nguội.

Nhan Yên nâng chén lên, húp một ngụm.

Canh gà thật nồng nàn, thơm đến mức thể khiến cô lâng lâng mơ hồ.

Rất béo bùi, ngọt, thịt tan chảy, mềm mại.

Sau bữa trưa, cả nhà lên núi cúng bái tổ tiên.

Trước khi lên núi, bác gái cả cầm một hạt sen khô tới, ngâm trong nước, là chuẩn nấu chè hạt sen.

Nghĩ đến hương vị mềm dẻo của hạt sen, Nhan Yên vô cùng mong đợi.

Cả gia đình thì cầm cuốc, thì vác lưỡi hái, trong núi. Trên đường gặp mấy hàng xóm, họ phát hiện một khuôn mặt xa lạ trong đám bọn họ, ngờ ngợ nhận Nhan Quốc Lương từ hình dáng lông mày quen thuộc của ông .

"Quốc Lương trở về đấy ?"

Bác Cả trả lời mấy hàng xóm: " , mới về nhà, bây giờ đang tảo mộ, thắp nén nhan cho hai ông bà.”

Ông hàng xóm mừng rỡ : "Người trở về thì , cả nhà cuối cùng cũng đoàn tụ. Mấy đứa ăn cơm trưa ?"

Nhan Quốc Đống : "Ăn , chú ăn ?”

Ông hàng xóm đáp : "Vẫn nữa, mới từ trong ruộng về, đang về nhà ăn cơm." Hai bên trò chuyện vài câu đơn giản, đó mỗi rời .

Trong suốt quãng đường lên núi, bác gái cả kể rằng đây lâu bà tìm thấy nho rừng ở một khe núi nào đó, nhưng vẫn chín.

Lát nữa bà sẽ dẫn bọn họ xem thử chín .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nghe thấy nho núi, tròng mắt Nhan Yên tỏa sáng lấp lánh.

Chỉ mới thấy cái tên "nho núi" thôi, cổ họng cô ngừng tiết nước bọt vì cảm giác chua.

từng ăn nho rừng bao giờ!

Không hương vị thế nào, liệu chua gắt như nho nhà trồng ?

Rất nhanh, cả đoàn đến khu đất tổ tiên để tảo mộ.

Lần họ tới đây là tiết Thanh minh, cả nhà dọn dẹp, nhổ cỏ gọn gàng sạch sẽ. Thế mà chỉ mấy tháng hè, cỏ dại mọc um tùm, chỗ còn cao quá đầu Nhan Yên.

 

Loading...