Cỏ dại mọc cao ngang , mùa hè, thường dám sâu vì sợ côn trùng và rắn rết ẩn nấp. May mắn , qua ngày mùng Chín tháng Chín (Tết Trùng Cửu) – thời điểm rắn rết bắt đầu chui hang trú đông.
Sau khi bước mùa thu, thời tiết cuối thu trong núi se se lạnh, nhiệt độ hạ thấp, côn trùng và rắn rết sẽ dần tiến thời kỳ ngủ đông.
Mọi dùng lưỡi hái và xẻng để loại bỏ đám cỏ dại khô héo.
Nhan Yên cũng xổm xuống, dùng hai tay nhổ từng bụi cỏ.
Đất đai khá tơi xốp nên việc nhổ cỏ dễ dàng. Nếu loại bỏ tận gốc, kịp tới mùa tuyết rơi, chúng sẽ mọc lên rậm rạp.
Nhan Quốc Đống oán trách Nhan Quốc Lương tim phổi: "Trước khi cha qua đời, mà cha lo lắng nhất chính là chú. Thế mà đến mặt họ một cái chú cũng về ."
Nhan Quốc Lương rũ đầu xuống, lắng lời dạy bảo: " về , nhưng về trễ, chỉ thể cúng bái từ xa."
Rời khỏi nghĩa địa, bác gái cả dẫn Nhan Yên và Hoàng Tú Lan tìm nho núi.
Lúc tới nơi, cả ba đều trợn tròn mắt.
Nho núi chín rục hết , rụng đầy đất, trong khí lan tỏa hương trái cây nồng nàn, ngọt ngào. Trên đầu cành, hơn chục con chim tên đang đậu nghỉ.
Thấy đến gần, đàn chim sẻ ríu rít vỗ cánh bay cao hơn một chút, nhảy tới nhảy lui cành cây.
Dù tới chậm, nhưng bọn họ vẫn ôm hy vọng lỡ như còn sót mấy quả nho chim mổ, nên quyết định đến gần kiểm tra.
Khi tới gần hơn một chút, Nhan Yên thấy mấy chùm nho ban đầu màu đỏ hồng giờ hóa thành màu đen thê thảm. Chúng chi chít quả nhưng chỉ còn trơ vỏ với hạt. Đàn chim ăn mãi thành quen, cách chọn mổ những quả ngon nhất!
Ngay cả những quả lưa thưa cao cũng mổ hư hết. Không thể thưởng thức nho núi , bác gái cả quyết định dẫn bọn họ hái loại quả khác.
Vất vả lắm mới leo lên núi một chuyến, thể tay trở về đúng ?
Bọn họ cùng bác gái cả hết vòng đến vòng khác, leo lên một ngọn đồi khá dốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-378.html.]
Đợi khi dừng , Nhan Yên tò mò quanh: "Nơi thứ gì ngon ạ? Cháu chỉ thấy cây cối và bụi cỏ thôi."
Bác gái cả ngẩng đầu, chỉ một hướng: "Hai xem, đó là cái gì?"
Theo hướng mà bác gái cả chỉ, Nhan Yên thấy nhiều trái cây mọc đầy gai nhọn cành cây: "Nhiều gai thế , cũng thể ăn ạ?"
Nhan Yên để ý thấy, đất cũng loại trái cây mọc đầy gai giống như con nhím nhỏ.
Bác gái cả dùng mũi giày đạp mạnh xuống một cái. Lớp vỏ ngoài đầy gai nhọn lập tức tách , lộ mấy múi trái màu nâu bên trong.
Bề ngoài quá giống con nhím nên Nhan Yên từng loại quả .
Vừa thấy những múi trái cây quen thuộc bên trong, Nhan Yên trợn tròn mắt: "Hạt dẻ ! Thì lúc còn cây, hạt dẻ hình dáng như thế !"
Cây quá cao, công cụ, bác gái cả bảo hai con tránh xa một chút. Bà đội chiếc gùi lên đầu để bảo vệ, hai tay ôm cây, dùng sức lắc lư. Hạt dẻ chín rơi xuống rào rào. Có mấy quả rơi xuống tách vỏ vì chín kỹ, một vài quả vẫn còn non, để thêm một thời gian nữa.
Bọn họ lượm nhặt tán cây một hồi.
Nhan Yên bắt chước bác gái cả, dùng mũi chân đạp vỏ ngoài đầy gai nhọn, nhặt hạt dẻ, thả trong gùi.
Đợi khi đựng nửa gùi, cả đoàn vô cùng hào hứng, xuống núi về nhà.
Lúc trở về nhà, Nhan Quốc Lương chỉ một bụi rậm rạp mọc bên hồ nước: "Cái đó là măng dại nhỉ! Xào chung với thịt heo ngon."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Quốc Đống gật đầu: "Nhớ hồi chú thích ăn món nhất. Anh hái mấy cây cho chú." Nói là , Nhan Quốc Đống liền trở về nhà đôi giày cao su. Nhan Yên và Nhan Quốc Lương giống như mấy cái đuôi, theo tò mò .
Loại thực vật sinh trưởng bên bờ hồ nên bác cả mang giày cao su chống nước bước xuống mép nước.
Ông tìm kiếm một vòng, dừng một bụi rễ to mập mạp, một tay nắm chặt, vang lên một tiếng "rắc rắc" giòn tan.