Trước khi , Nhan Yên với Nhan Quốc Đống: "Bác cả, khi nào ao nhà bác ngó sen, nhớ báo với cháu một tiếng, cháu tới chơi nhé."
Nhan Quốc Đống: "Được thôi, lúc nào đến mùa ngó sen, bác vớt cá trích lên sẽ giữ hết cho cháu."
Chiếc xe chở họ đội nắng chiều, lăn bánh trở thành phố.
Về đến nhà, Nhan Quốc Hoa xử lý hai con vịt trong thùng , cho tủ lạnh. Nhan Yên vội vàng phòng tắm tắm rửa mặt mũi tiên.
Vừa bước khỏi phòng tắm, Nhan Yên đang định gọi video cho Thẩm Mộc thì điện thoại rung lên, là tin nhắn của .
Thẩm Mộc: [Anh đang ở cổng khu nhà em, em tiện ngoài một lát ?]
Thổi lớp dầu mỡ màu đỏ bên , là màu sắc vốn của ớt dài
Cô liếc ba một cái. Ba đang sắp xếp tủ lạnh, thì dọn dẹp nhà cửa, cả hai đều chú ý đến cô. Cô vội vàng lấy hai quả quýt xanh bàn, giấu túi áo, rón rén mở cửa bước .
Khe cửa vang lên tiếng "két" nhẹ, lập tức khiến đồng chí Hoàng Tú Lan cảnh giác: "Tắm xong , còn ngoài gì nữa?"
Đáp lời tra hỏi của , Nhan Yên đáp qua loa: "Con tự dưng thèm đồ ăn vặt quá, chạy xuống lầu mua mấy gói khoai tây chiên."
Cô quả thật xuống lầu mua khoai tây chiên, nhưng tiện thể gặp bạn trai luôn thì cũng thể coi là dối ba !
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tính toán thời gian, cô và Thẩm Mộc mới chính thức hẹn hò một tháng.
Lần khi ba hỏi về quan hệ của cô và Thẩm Mộc, Nhan Yên còn thề thốt, bọn họ chỉ là bạn bè, bảo ba đừng suy nghĩ lung tung...
Đi xuống lầu, quẹo qua khúc quanh, từ xa thấy một bóng cao ráo đợi cổng khu dân cư.
Nhan Yên rảo bước nhanh qua, đưa cho một trái quýt xanh: "Thẩm Mộc, cái cho . Là quýt quê em trồng đó, chua chua ngọt ngọt, ngon lắm."
Cô thêm: "Anh ăn thì giận em nữa."
Anh mỉm : "Anh vốn còn giận em."
Thẩm Mộc nhận lấy trái quýt, đưa một hộp giữ ấm qua: "Anh cũng mang đồ ngon cho em nè, canh vịt hầm củ từ. Anh vớt bớt mỡ , nên em yên tâm, béo ."
Nhan Yên cảm thấy thật ngoan ngoãn, dễ dỗ dành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-385.html.]
Mặc dù cô quá đói, nhưng là "canh tình yêu" do bạn trai đích nấu, cô vẫn uống.
Vừa mở nắp hộp giữ ấm, hương thơm ấm áp lập tức xông mũi.
Mượn ánh đèn đường mờ mờ, cô thể thấy nước canh ngọt thanh, bên ngoài chỉ lớp váng mỡ mỏng manh.
Thịt vịt bổ dưỡng, cho gan và dày. Nhan Yên c.ắ.n miếng đùi vịt, chất thịt săn chắc, củ từ thì dẻo quẹo, mềm thơm béo.
Thẩm Mộc rũ mắt vỏ quýt xanh, ở bên cạnh dịu dàng nhắc nhở: "Em ăn thịt , uống ít canh thôi."
Nhan Yên gật đầu, cô trong nước canh hàm lượng purine cao, dù tươi, nhưng buổi tối nên uống quá nhiều. Anh lột hết vỏ , kéo từng sợi xơ trắng một cách tỉ mỉ, hỏi Nhan Yên: "Em ăn ?"
Nhan Yên gặm hết một cái đùi vịt, bắt đầu thấy ngấy mỡ. Một tay cô bưng hộp cơm, tay cầm muỗng múc canh, tay nào rảnh.
Vì , Thẩm Mộc tự tay bóc một múi quýt đút cho cô ăn.
Trái quýt chua ngọt mát lạnh, xua tan cơn ngấy mỡ. Nhan Yên cúi đầu múc một muỗng canh uống, kết thúc bữa ăn đêm ấm áp .
Ăn xong, cô trả hộp cơm cho Thẩm Mộc, thấy ngẩn . Cô hỏi: "Sao thế?"
Thẩm Mộc đột nhiên lắp bắp: "Không, ."
Nhan Yên : "Anh siêu thị cùng em nhé, em mua ít đồ ăn vặt."
"Được." Anh cụp mắt xuống, ngón tay cái ma sát lên ngón tay mới chạm vỏ quýt, cảm giác vẫn còn tê dại.
Trong siêu thị.
Thẩm Mộc cầm giỏ mua đồ, Nhan Yên ôm một đống khoai tây chiên nhét .
Cô khu ăn vặt, nghiêng đầu hỏi: "Anh thích ăn cái gì, em mua cho ?"
Thẩm Mộc lắc đầu: "Anh ăn mấy món "junk food" ."
Nhan Yên vẻ mặt đáng tiếc: "Thật đáng thương, bỏ lỡ niềm vui tuyệt vời mà những món đồ ăn nhanh lành mạnh mang ."
Ánh mắt Thẩm Mộc vô định, lơ đãng lên trần nhà: "Đó là bởi vì, hưởng thụ niềm vui khác..."