Vừa ngước mắt lên thì phát hiện Nhan Yên chạy tới kệ hàng bánh gạo One One, lắc đầu .
Thẩm Mộc đang định tính tiền, thì Nhan Yên cắt ngang: "Để em trả."
Thẩm Mộc cô nợ ân huệ, lúc khi đưa đồ ăn cho cô, cô cũng sẽ tặng đào mật và cà chua...
bây giờ phận khác.
Trên đường trở về, Thẩm Mộc đột nhiên dừng , nắm lấy cổ tay cô: "Yên Yên, chuyện rõ ràng với em. Bây giờ là bạn trai em, đúng ?" Chờ khi cô gật đầu, nghiêm túc tiếp: "Sau khi chúng chung, em thể để trả tiền ?"
Nhan Yên còn tưởng định gì ghê gớm lắm, liền ừ một tiếng: "Được, để cho trả tiền."
Đến cổng khu dân cư, hai một hồi, cho đến khi Nhan Yên nhận cuộc gọi của Hoàng Tú Lan.
Sau khi điện thoại, Nhan Yên mới : "Mẹ em thúc giục , em về nhà đây."
Thẩm Mộc đưa túi đồ ăn vặt cho Nhan Yên: "Ngủ ngon, chúc em mơ . Ngày mai thể hẹn em dạo phố ?"
Nhan Yên suy nghĩ một lát: "Ngày mai em sang nhà ông bà ngoại, vẻ . Ngày mốt !"
Hẹn thời gian xong, Nhan Yên xách túi đồ ăn vặt về nhà, phát hiện Nhan Quốc Hoa đang ghế sô pha.
Nghe thấy tiếng mở cửa, ông lập tức liếc qua: "Sao lâu thế?"
Nhan Yên đáp một nẻo: "Mua nhiều đồ, nên nặng. Ba, ba còn tắm?"
"Mới dọn tủ lạnh xong, nghỉ một lát tắm." Nói xong, Nhan Quốc Hoa phòng tắm, mà đẩy cửa phòng ngủ.
Hoàng Tú Lan hỏi: "Con về ?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Quốc Hoa thấp giọng, đáp : "Về , Tú Lan, con gái chúng sắp thằng nhóc c.h.ế.t tiệt bắt cóc mất ."
Hoàng Tú Lan mờ mịt khó hiểu ông.
Nhan Quốc Hoa đau đớn ôm đầu: "Cả con bé nồng nặc mùi canh vịt hầm của thằng nhóc đó! Đừng tưởng gì!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-386.html.]
Hoàng Tú Lan dở dở : "Được , đừng nóng giận."
Nhan Quốc Hoa hừ lạnh một tiếng từ lỗ mũi: " giận, nhưng ngày mai sẽ canh vịt! Nhất định ngon hơn cái thằng nhóc ranh nấu gấp trăm !"...
Tối hôm qua mới ăn canh vịt hầm củ từ, trưa hôm nay ăn vịt hầm củ cải ở nhà ông bà ngoại. Củ cải trắng hầm mềm nhũn, hương vị thanh ngọt, hề thua kém thịt vịt.
Sau khi ăn uống no nê ở nhà ông bà ngoại, cả nhà cô trở về nhà.
Đến lễ Quốc Khánh, đường đông đúc xe cộ. Đoạn đường thường ngày chỉ mất mười phút lái xe là tới, thế mà giờ đây mất gần cả tiếng đồng hồ.
Người ngoài đường còn nhiều hơn hồi Tết Đoan Ngọ. Mấy ngày nghỉ còn , Nhan Quốc Hoa vốn định dẫn nhà ngoài du lịch, nhưng nghĩ đến cảnh kẹt xe khủng khiếp, cùng với cảnh du khách xếp thành hàng dài ở khu du lịch, ông vẫn cảm thấy ở nhà dài ghế sô pha sướng hơn.
Mấy ngày nghỉ mà bon chen ngoài, khắp nơi chỉ thấy và xe, chẳng khác nào tự khổ .
Cuối cùng, một nhà ba quyết định " ổ" ở nhà, tận hưởng kỳ nghỉ an nhàn.
Nhan Yên ườn sofa lướt điện thoại. Cô nhận , khi cô bận rộn mở tiệm thì thời gian trôi qua vùn vụt, nhưng lúc rảnh rỗi thế thì chậm chạp đến đáng sợ.
Những khoảnh khắc giải lao ngắn ngủi giữa giờ việc khiến cô thấy vui vẻ, nhưng khi rảnh rỗi, trong lòng trống trải, ngay cả việc lướt điện thoại cũng mất hứng thú.
Thấy bố đang xem TV, Nhan Yên nhận tin nhắn của Thẩm Mộc liền cầm điện thoại về phòng.
Cô gọi video call. Thẩm Mộc nhận máy nhanh, đặt cọ vẽ xuống, : "Yên Yên, rửa tay lát, sẽ ngay."
Khi khuất khỏi khung hình, Nhan Yên nhận bối cảnh phía hình như là phòng vẽ của .
Thẩm Mộc nhanh chóng , cầm điện thoại phòng khách: "Hôm nay em đến nhà ông bà ngoại chơi vui ? Đã ăn món ngon nào ?"
Nhan Yên trả lời từng câu một.
Đến tận đêm khuya, hai mới luyến tiếc chúc ngủ ngon.
Sáng hôm , khi ăn sáng, Nhan Yên gội đầu, một bộ đồ mới. Cô tỉ mỉ trang điểm: kẻ mắt, chuốt mi cong vút, và thoa một lớp son lì màu nude lên môi.