Cô lấy một chiếc túi xách nhỏ trong ngăn kéo. Nó là kiểu túi cô mua cùng bạn cùng phòng đây, nhưng dây đeo kiểu khiến cô mỏi vai nên cô ít khi dùng đến.
Nhan Yên bỏ điện thoại túi, bước khỏi phòng ngủ: "Ba, con chơi với bạn một lát, trưa nay cần nấu cơm cho con ."
Nhan Quốc Hoa và Hoàng Tú Lan , dặn dò: "Buổi tối con nhớ về sớm một chút đấy nhé."
"Vâng ạ." Nhan Yên đáp lời, mở cửa nhắn tin qua điện thoại: "Em xuống lầu ngay đây."
Giọng trầm ấm của Thẩm Mộc vang lên từ đầu dây bên : "Ừ, chờ em ở cổng khu dân cư."
Đi tới cổng khu dân cư, Nhan Yên quanh. Cô chỉ thấy một chiếc xe sedan màu đen dừng ven đường, chứ thấy bóng dáng Thẩm Mộc.
Tiếng còi xe vang lên nhẹ nhàng, kéo ánh mắt Nhan Yên về phía chiếc xe đó.
Ngay đó, Thẩm Mộc bước xuống xe, mở cửa ghế phụ: "Đến , ngớ đó gì?" (Thẩm Mộc thầm nghĩ: Thật đáng yêu, ít khi thấy biểu cảm ngây như thế của Yên Yên.)
Nhan Yên kinh ngạc thốt lên: "Oa, mới tậu xe ?"
Thẩm Mộc giải thích: "Anh mua lâu , nhưng cứ để trong gara thôi. Bình thường xe buýt tiện hơn nên lái."
Nhan Yên khỏi ngưỡng mộ. Quả nhiên là giàu , mua nhà thì mua ngay, còn mua xe thì cứ như mua đồ chơi.
Nhan Yên ghế phụ, thầm tính toán. Cô hiện tại tiết kiệm vài trăm triệu, lẽ đủ để đặt cọc một căn nhà hai phòng ngủ.
Nghe giá nhà còn khả năng giảm tiếp, Nhan Yên vội, cô cảm thấy thể chờ thêm một thời gian nữa. Chủ yếu là vì tiền lãi vay ngân hàng quá cao, cô gom đủ tiền mua đứt luôn.
Giọng Thẩm Mộc vang lên bên cạnh cô, đầy vẻ lo lắng: "Yên Yên, hôm nay em trông khác quá, , nhưng sắc mặt tái nhợt thế ? Trông em lắm. Có khi nào em bệnh ? Hay là chúng tới bệnh viện kiểm tra nhé?"
"Đâu em đ.á.n.h son !" Nhan Yên thấy cuống cả lên, suýt chút nữa là kéo cô bệnh viện, cô còn cách nào khác đành giải thích: "Em khỏe mạnh. Đây là do em trang điểm thôi."
Trước đây ở ký túc xá, các cô gái đều trang điểm khi ngoài chơi, trông ai cũng xinh . từ khi , công việc vất vả khiến cô mệt mỏi rã rời, Nhan Yên thấy để mặt mộc tiện lợi thoải mái. Chẳng lẽ lâu ngày trang điểm, kỹ năng của cô thoái hóa ?
Trên đường gặp cảnh kẹt xe, dừng mấy .
Nửa tiếng , họ cuối cùng cũng đến công viên giải trí sầm uất, náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-387.html.]
Thấy Thẩm Mộc , chăm chú khu trò chơi xe điện đụng.
Nhan Yên hỏi: "Anh chơi trò ?"
Thẩm Mộc gật đầu lia lịa.
"Đáng yêu quá." Nhan Yên lẩm bẩm trêu chọc, nhưng vẫn đề nghị: "Thế thì chơi nhà ma với em , lát nữa chúng sẽ chơi xe điện đụng."
Thẩm Mộc lắp bắp: "Nhà, nhà ma..."
Nhan Yên tò mò : "Anh sợ hả? Vậy thôi chơi nữa."
Thẩm Mộc ưỡn thẳng lưng, kiên quyết : "Anh sợ! Anh thể bảo vệ em."
"Nếu sợ thì đừng cố quá."
"Không cố, sẽ cùng em."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Sau khi bước nhà ma, bốn phía tối đen như mực. Nhà ma bố trí quá ghê rợn m.á.u me, nhưng càng sâu, ánh sáng xanh mờ ảo càng tăng thêm cảm giác rờn rợn.
Thẩm Mộc liếc Nhan Yên bên cạnh, cảm thấy đỡ sợ hơn nhiều.
tiếng la hét chói tai của những du khách phía vẫn khiến rùng , nổi da gà.
Hai một đoạn đường hẹp, chỉ đủ cho một qua.
Nhan Yên chủ động lên phía , quan sát các bố trí bên trong.
Thẩm Mộc theo sát phía . Bỗng nhiên, một hình nhân mặc đồ cương thi đột ngột xuất hiện phía , chặn đường của .
Anh còn thấy bóng lưng Nhan Yên nữa. Phía là hình nhân quái dị, gáy cảm giác như ai đó đang hà lạnh , khiến Thẩm Mộc sợ đến mức sững.
Cơ thể bản năng lùi , chỉ chạy khỏi nơi kinh dị . lý trí gào thét: Không ! Anh bảo vệ Yên Yên...
Ngay giây phút tiếp theo, một bàn tay thon dài xuất hiện trong tầm mắt, cô gỡ hình nhân , khiến nó lập tức về vị trí ban đầu.