Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:46:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy xong việc, Nhan Yên ngáp một cái, trở về phòng ngủ bù một chút, cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên, cô mới vội vàng thức dậy rửa mặt, ăn sáng.

Sau khi ăn sáng xong, gạo cũng khô ráo.

Dưới sự chỉ đạo của Nhan Quốc Hoa, Nhan Yên bắt đầu xay gạo thành bột.

Vì cô bánh bột gạo, hạt bột to hơn sẽ ngon hơn, nên cần lọc .

Cô ở nhà lo mài bột, còn ở bên kho hàng, các chị em giúp kiểm kê hàng hóa. Cô hứa sẽ mang món ngon đến đãi các chị buổi chiều.

Vì mang vác mấy chục cân bột gạo, xe buýt sẽ vất vả, Nhan Yên đành gọi một chiếc xe ở cổng khu dân cư, thẳng đến cửa tiệm.

Buổi sáng, cô phụ trách xào nhân bánh.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Còn việc gói bánh, cô tìm hai thời vụ qua nhóm chat, yêu cầu duy nhất là họ giỏi gói bánh bao hoặc sủi cảo.

Khoảng chừng nửa giờ , bộ bánh bột gạo gói xong, chuẩn bỏ nồi hấp chín.

Gói hết nhân bánh , chút bột gạo còn dư cũng vô dụng.

đoán sẽ tình huống , thế nên vô cùng bình tĩnh gom bột tươi , lấy cái khuôn mang từ nhà tới .

Cô từng học Nhan Quốc Hoa bánh bột gạo đường đỏ. Cô đổ một lớp bột gạo đáy khuôn, tiếp theo là một lớp đường đỏ, cùng là một lớp bột gạo, rắc thêm mấy hạt nho khô. Nhan Yên cực kỳ thích hương vị , khi hấp lên còn thơm lừng như .

Cô thả khuôn lồng hấp, hấp chín, đó cần để ý đến nó nữa.

Vừa vặn dùng hết bột gạo, lãng phí một chút nào, thật .

Số bánh khi hấp chín sẽ để dành, đến chiều mới hấp nóng để bán, ăn nóng mới ngon.

Rất nhanh, trong nồi bắt đầu phả nóng. Nhan Yên hạ lửa nhỏ, để nó chín từ từ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-422.html.]

Bên ngoài tiệm vọng tiếng bước chân, ngay đó một giọng nữ quen thuộc vang lên: “Có ai ở đây ?”

Nhan Yên chút dám tin, cô đẩy rèm , trông thấy một gương mặt quen thuộc xa lạ.

Cô ngập ngừng gọi: "Lê Lê?"

Trác Lê cong khóe miệng, cuối cùng phấn khích : "Là tớ đây, Yên Yên.”

Nhan Yên tiến tới, vòng quanh cô quan sát kỹ lưỡng: "Cậu đổi nhiều quá, suýt chút nữa tớ nhận ."

Trước ăn mặc gợi cảm, bây giờ trùm trong những bộ đồ công sở chỉnh tề. Mái tóc dài xoăn sóng gợi cảm cắt ngắn, nhưng cách phối đồ hợp, trang điểm cũng thiên về kiểu doanh nhân, gọn gàng và chuyên nghiệp.

Phong cách ăn mặc khiến khuôn mặt Trác Lê trông nghiêm túc và sắc sảo hơn hẳn. Lúc mới gặp , Nhan Yên quả thực suýt chút nữa dám nhận quen.

"Cậu cũng thế." Trác Lê quan sát Nhan Yên từ xuống , khuôn mặt tỏ vẻ khó chịu: "Nhìn xem mặc cái gì , chẳng hề thời trang chút nào! Uổng cho cái khuôn mặt xinh . Không tớ giám sát nên ăn mặc xuề xòa thế !"

Nhan Yên đáp: "Tớ mở tiệm mà, mỗi ngày đều bận rộn nhiều việc, thời gian chăm chút. Hơn nữa, mặc thế thoải mái." Lại hỏi tiếp: " , địa chỉ cửa hàng tớ?"

Trác Lê đáp: "Lần chuyện, tớ hỏi địa chỉ của mà, xuống máy bay là tớ bắt taxi đến thẳng đây luôn."

Thấy ánh mắt Nhan Yên lướt qua cô phía .

Trác Lê chủ động giới thiệu: "Nhan Yên, đây là đồng nghiệp của tớ, Cầm Cầm. Tớ việc gấp ngoài, thể để cô đợi ở tiệm một lát ?"

Nhan Yên lập tức đồng ý: "Tất nhiên , yên tâm ."

Trác Lê gật đầu, đó dặn dò Cầm Cầm: "Đây là bạn cùng phòng thời đại học của , tên Nhan Yên. Cô , cô cứ ở trong quán chờ một lát, ngoài sẽ về ngay."

Trác Lê chào Nhan Yên, tạm thời để chiếc vali hành lý ở trong tiệm, bắt xe taxi rời .

Chỉ còn Cầm Cầm ở . Nhan Yên hỏi cô uống sữa đậu nành là nước ấm?

 

Loading...