Trong điện thoại, giọng Thẩm Mộc vẻ cao hơn một chút: "Không cả, chỉ cần là em , bây giờ rảnh, và cả nữa, sẽ luôn rảnh cho em."
Thẩm Mộc ở cách khu dân cư nhà Nhan Yên xa, chỉ mười mấy phút là đến nơi. "Em chờ nhé, đến nơi sẽ gọi điện cho em ngay."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhận điện thoại, cô lập tức xuống lầu, quả nhiên thấy xe của đậu sẵn ở cổng.
Cô ghế phụ, nhiều lời, chỉ thông báo địa điểm cần đến.
Hơn mười phút , Nhan Yên đến cửa nhà hàng, gọi Trác Lê. Trác Lê bước , dáng lảo đảo, tay cầm đôi giày cao gót.
Nhan Yên tiến tới đỡ bạn, đưa cô ghế , cô cũng chui cùng.
Mắt Trác Lê ngà ngà say: "Ôi trời, Yên Yên ơi may mắn thế, tìm tài xế nào trai thế !"
Nhan Yên bật bất lực: "Không tài xế, là bạn trai tớ."
Trác Lê ghé sát tai bạn thì thầm, nhưng âm lượng chẳng hề nhỏ chút nào: "Thị hiếu tệ nha. Hai tiến triển đến bước nào ? Đã nắm tay, hôn môi ... Á, che miệng tớ? Không cho tớ ?"
Nhan Yên vội vàng bịt miệng cô bạn . Nếu , bộ bí mật của cô sẽ bạn "bán " sạch sẽ.
Cô liếc lái xe. Tai đỏ bừng lên. Không cần thẳng mặt, cô cũng thể tưởng tượng khuôn mặt Thẩm Mộc lúc chắc chắn đỏ hơn cả trái táo chín rộ mùa thu.
"Cậu định , về khách sạn về nhà tớ?"
Trác Lê vươn tay dài, ôm chầm lấy Nhan Yên: "Tớ ngủ với ."
"Được , về nhà tớ." Nhan Yên sang với Thẩm Mộc: "Anh chở về nhà em ."
Thẩm Mộc khẽ gật đầu. Ánh mắt thoáng lướt qua "con gấu" trong gương chiếu hậu đang ôm chặt lấy Nhan Yên, đáy mắt trầm xuống.
Cuối cùng cũng về đến nhà. Nhan Yên hỏi Trác Lê: "Cậu tự ?"
Trác Lê trả lời chắc nịch: "Được!"
Sau đó, Nhan Yên đỡ Trác Lê nhà. Thẩm Mộc theo sát phía , chỉ khi thấy hai cô gái hẳn bên trong mới yên tâm về.
Cô tìm cho Trác Lê một đôi dép. Vừa xong, sắc mặt cô đột ngột đổi: "Yên Yên, nhà vệ sinh nhà ở ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-428.html.]
Thấy bộ dạng Trác Lê sắp nôn đến nơi, Nhan Yên vội dẫn bạn nhà vệ sinh.
Trác Lê ôm chặt bồn cầu, nôn thốc nôn tháo.
Nhan Yên khẽ cau mày: "Tớ nấu cho một tô mì nhé, ăn cho dày dễ chịu hơn."
Trác Lê nôn nước chua thều thào: "Yên Yên, ọc ọc, thật , ọc..."
Nhan Yên đành bịt mũi bước ngoài.
Nghe thấy tiếng động trong nhà vệ sinh, Hoàng Tú Lan lo lắng: "Bạn con chứ?"
Nhan Yên đáp: "Cô xã giao với công ty nên uống nhiều ạ. Mẹ ơi, trông chừng cô một lát nhé, con nấu tô mì đây."
Hoàng Tú Lan trả lời ngay: "Được, con cứ nấu mì , để trông cô bé."
Trác Lê nôn xong, dọn dẹp sạch sẽ, bước ngoài thì gặp Hoàng Tú Lan.
Thấy Hoàng Tú Lan nét giống Nhan Yên, Trác Lê đoán ngay: "Chào dì ạ. Dì là của Yên Yên ? Cháu là Trác Lê, bạn học của ."
Hoàng Tú Lan bưng đến một ly nước ấm: "Con gái con lứa mà ngoài uống say thế an . Sau đừng uống nhiều như nữa nhé, cháu."
Trác Lê ngoan ngoãn gật đầu: "Cháu ạ, cảm ơn dì quan tâm cháu."
Hoàng Tú Lan bảo Trác Lê lên sofa: "Ngồi đây cháu, Yên Yên sắp nấu mì xong ."
Trác Lê đáp: "Cháu bếp tìm Yên Yên chuyện. Lâu gặp, cháu trò chuyện với nhiều hơn."
Theo chỉ dẫn của Hoàng Tú Lan, Trác Lê tìm phòng bếp. Nhan Yên đang nêm nếm tô mì: cho chút muối, bột nêm, một muỗng hành lá thái nhỏ, một muỗng mỡ heo trộn sữa, thêm hai muỗng nước tô, đó cho mì nấu chín , thêm rau cải luộc và một quả trứng luộc.
Nghe tiếng bước chân lưng, Nhan Yên nghiêng đầu, với Trác Lê: "Xong nè, tớ bưng bàn ăn cho ."
Trên bàn ăn.
Một tay Trác Lê cầm đũa gỗ, tay ôm chén mì, cô xúc động thốt lên: "Lâu lắm tớ mới ăn mì nhà nấu."
Nhan Yên bảo: "Vậy thì ăn nhiều nhé."