Trác Lê gật đầu, gắp một đũa mì đưa miệng. Nước dùng thanh nhẹ, mùi vị hề nồng gắt.
Chỉ một chút mỡ heo thoang thoảng khiến sợi mì trở nên ngon hơn nhiều.
Cô từng ăn những món cao cấp nhất, trong những hội sở tư nhân hạng sang, nhưng món nào sánh bằng một tô mì giản dị , với mùi khói bếp, với hương vị của gia đình.
Trác Lê dụi mắt, khẽ: "Thật sự giống mùi vị tớ nấu."
Nhan Yên "À" một tiếng: "Nếu thành tâm thành ý van xin như thế, tớ cũng cố mà , thỏa mãn ."
Cô đưa tay xoa đầu Trác Lê, giọng điệu dịu dàng: "Ngoan nào, nuôi thương con."
Trác Lê khịt mũi: "Cậu kiếm lời từ tớ ."
Nhan Yên phản đối: "Trước đây bóc lột tớ ít đấy thôi! Với , câu cửa miệng của là 'Ba yêu con, để ba thương con nào' mà?"
Trác Lê c.ắ.n mạnh miếng trứng: “C.h.ế.t tiệt, thơm quá!"
Nhan Yên châm chọc: "Giờ mới tinh bột ngon cỡ nào hả? Ai bảo ngày nào cũng sống c.h.ế.t cai tinh bột gì."
Trác Lê tỏ vẻ đáng thương: "Cậu mà, tớ nấu nướng, chỉ giỏi cắt xà lách trộn salad nướng thịt bò thôi. Hơn nữa, tớ cũng chẳng lãng phí thời gian mấy việc bếp núc ."
Nhan Yên tò mò: "Sao gọi đồ ăn ngoài, tiện hơn mà?"
"Đừng nhắc nữa." Nhắc tới chuyện , Trác Lê tức giận: "Có tớ đặt đồ ăn, thế là viêm dày cấp tính, suýt chút nữa bỏ lỡ cơ hội thăng chức. Sau tớ cố gắng mua đồ ăn bên ngoài, mà ăn tinh bột thì sẽ mệt, dễ tập trung tinh thần thành công việc hơn."
Nhan Yên đồng tình: "Cậu lúc nào cũng bận rộn kiếm tiền, nhưng nếu sức khỏe còn thì kiếm tiền để gì? Có sức khỏe là tất cả."
Cắn thêm một miếng, miệng đầy dầu mỡ, Trác Lê tiếp lời:
Ếch Ngồi Đáy Nồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-429.html.]
"Trong cái xã hội , phụ nữ cố gắng gấp đôi đàn ông mới mong cùng vị trí. Tớ leo lên đỉnh cao hơn, tiếng hơn để bảo vệ các đồng nghiệp nữ..." Trác Lê xong thì dừng , lập tức đổi chủ đề: "À, Cầm Cầm bảo bạn trai nấu cơm cho lắm. Anh là thế nào?"
Trác Lê chăm chú ăn mì, Nhan Yên bắt đầu kể về bạn trai đáng yêu: "Anh tên là Thẩm Mộc. Tớ quen hồi du lịch Giang Lăng. Anh là họa sĩ, nấu cơm, việc nhà, còn ngại nữa chứ. Anh nấu ăn cực ngon, còn tự cả bánh bao thịt bò nữa cơ!"
Trác Lê húp trọn chỗ nước mì còn sót khi ăn hết nửa quả trứng chần: "Không chỉ bánh bao thịt bò , Cầm Cầm kể là còn cả món Heo Đắp Chăn nữa. Tớ mà phát thèm."
Nhan Yên liếc xéo cô bạn với vẻ châm chọc: "Còn ăn nữa đấy? Tớ dọn dẹp cho."
"Chờ chút, nước súp ngon lắm, húp hết mới ." Trác Lê tham lam bỏ sót giọt nước súp nào, húp cạn sạch sẽ.
Ăn uống no nê, Trác Lê rút khăn giấy lau khóe miệng lấm dầu: " là dầu mỡ thì đồ ăn ngon hơn hẳn. Yên Yên, tay nghề đỉnh thật đấy."
Nghe cô bạn khen, Nhan Yên cong môi , ôm tô mì và đũa bếp rửa.
Cô chuẩn quần áo ngủ sạch và đồ dùng cá nhân cho Trác Lê. Sau khi Trác Lê tắm xong, Nhan Yên mới .
Hai chiếc giường lớn mềm mại, thủ thỉ đủ thứ chuyện trời đất, cứ thế mãi hết.
Trác Lê: "Sau tớ ghé thăm trường cũ, nhưng cái quán mì xào năm xưa dỡ bỏ và chuyển . Hình như là vì tiền thuê mặt bằng tăng cao quá. Không bà chủ dọn nữa?"
Nhan Yên tiếc nuối: "Aiz, là còn cơ hội ăn món mì xào trứ danh đó nữa , đáng tiếc thật." Cô hỏi thêm: "Dạo gần đây Liễu Liễu liên lạc với ?"
"Không .”
Trác Lê thở dài nhẹ nhõm: "Nếu gọi, cứ máy thôi, đừng khuyên nhủ gì nữa."
Nhan Yên tò mò: "Ban ngày tớ mở quán nên khá bận, mấy kịp hồi âm. Sau ít khi liên lạc, thế nào ?"
Trác Lê bùi ngùi: "Tốt nghiệp xong, Tịnh Tịnh du học nước ngoài, về quê, tớ ở Thượng Hải. Còn Liễu Liễu, cô quen bạn trai từ thời học kết hôn. Cưới xong chồng hành hạ, mài mòn hết cả ý chí. Cuộc sống cứ thế tầm thường trôi . Bảo cô ly hôn mà cô chịu, tớ cũng lười khuyên ."