Nhan Yên cau mày Thẩm Mộc, mà còn tỏ vẻ oan ức nữa chứ.
Giây tiếp theo, bà cụ bật lớn: "Cháu lừa ! Ôi chao, con bé dáng dấp thật xinh xắn."
Bà nghiêng đầu sang con dâu Mạnh Cẩn bên cạnh: "Người thật còn hơn trong ảnh nữa, đúng ?"
Mạnh Cẩn phụ họa: "Vâng, đúng."
Mạnh Cẩn thoáng qua Nhan Yên, đó sang Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa, chủ động chào hỏi: " là Mạnh Cẩn, của Thẩm Mộc. Hai vị là ba của Yên Yên đúng ? Người lớn chúng cứ đây, bọn trẻ ngại ngùng. Hay là chúng sang bên chuyện riêng nhé."
"Cũng ." Hoàng Tú Lan cũng đang ý đó.
Trò chuyện riêng với , bà thể đ.á.n.h giá rõ hơn về đạo đức và nhân phẩm của Mạnh Cẩn.
Hoàng Tú Lan theo Mạnh Cẩn tới khu vực nghỉ ngơi.
Bà cụ khựng cánh tay , cho Mạnh Cẩn kéo : "Hai đứa chuyện là , kéo theo gì, ngắm con bé nhiều hơn. Chờ triển lãm kết thúc là gặp nữa."
Mạnh Cẩn: "..."
Ôi trời, trưởng bối tuổi đúng là khó đưa quá. Mạnh Cẩn đầu với Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa: "Bà cụ nhà vẫn còn tính trẻ con lắm."
Hoàng Tú Lan mỉm : "Bà cụ nhà cũng ."
Mẹ (Hoàng Tú Lan) hỏi bà nội liệu cuối tuần về . Hoàng Tú Lan bảo bà định tranh thủ xem triển lãm, tiện thể gặp gỡ, chuyện với gia đình Thẩm Mộc và rể tương lai. Bà cụ Thẩm cũng nằng nặc đòi tuần ghé thăm cửa hàng của Nhan Yên, gặp mặt cô cháu dâu quý báu.
Sau khi các bậc trưởng bối lượt rời , chỉ còn Nhan Yên và Thẩm Mộc.
Thấy Thẩm Mộc vẫn còn ngây đó, Nhan Yên chủ động lên tiếng: "Anh định dẫn em tham quan triển lãm tranh của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-436.html.]
Thẩm Mộc từng thấy Nhan Yên xinh rạng rỡ đến thế. Cô xõa mái tóc dài, đôi mắt sáng lấp lánh, nụ cong cong như vầng trăng khuyết, rạng ngời sức sống.
Nghe cô nhắc nhở, giật tỉnh : "À, đúng . Ở đây gần như là tác phẩm của trong một năm qua. Anh giới thiệu cho em nhé, bức ..."
Trong lúc đang giới thiệu thì một vị khách đến tìm Thẩm Mộc chuyện. Anh ngước , Nhan Yên hiểu ý: "Không , cứ , em sẽ tự tham quan."
Nhan Yên quanh một lượt, nhưng vẫn tìm thấy bức tranh sơn dầu đặc biệt mà cô xem. Đi ngang qua, cô thấy dừng một tác phẩm rực rỡ sắc màu, đang bình luận với bên cạnh: "Hơn nửa năm , phần lớn tác phẩm của thiên về tông lạnh, mang cảm giác đè nén, áp bức. những tác phẩm gần đây chuyển sang thiên hướng ấm áp. Ví dụ như bức hoa hướng dương , cách tô màu cực kỳ mạnh dạn, quả thực là một tác phẩm mang kỹ thuật đầy biểu cảm."
Nhan Yên bức hoa hướng dương, chỉ thấy nó trông chân thực, những mảng màu như nước mưa phủ lên tạo cảm giác nghệ thuật mạnh. Cô tự nhủ vốn năng khiếu gì về hội họa nên ẩn ý gì khác.
"Yên Yên." Giọng Thẩm Mộc vang lên lưng. Anh kết thúc cuộc trò chuyện lập tức tìm cô.
Nhan Yên xoay . lúc đó, hai bức tranh hoa hướng dương tiến đến chào hỏi Thẩm Mộc: "Xin chào, là Thẩm Mộc ?"
Sau khi Thẩm Mộc gật đầu xác nhận, đối phương mừng rỡ: " yêu thích phong cách của , cũng sưu tầm vài bức. Mới nãy xem một lượt, thấy gần đây phong cách của đổi hẳn, tò mò, điều gì khiến tác phẩm của sự chuyển biến lớn như ?"
Thẩm Mộc mỉm , ánh mắt dịu dàng thẳng về phía Nhan Yên: "Bởi vì đang yêu."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Vị khách lập tức theo hướng mắt , bật : "À, thì là như . Chúc mừng ."
Sau khi giải đáp xong thắc mắc của vị khách tham quan, Thẩm Mộc những khác vây quanh. Anh bất đắc dĩ Nhan Yên. Cô chỉ , với ánh mắt đầy thông cảm.
Một lát , những lớn chuyện xong, vẻ như họ trò chuyện vui vẻ, thậm chí còn hẹn dùng cơm trưa.
Tại nhà hàng, bàn ăn. Bà cụ Thẩm hiền: "Nghe Thẩm Mộc cháu thích ăn cay. Món thịt bò xào ớt và thỏ xào gừng của quán nổi tiếng đấy."
Nhan Yên vui vẻ gật đầu liên tục: "Nghe hấp dẫn quá ạ. Vậy cháu xin phép khách sáo nữa!"