Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:46:30
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Đường: 【Có thể tới căn tin trường mua cơm mấy đồng, còn ăn canh miễn phí, ăn no lắm, rẻ hơn bánh bột gạo nhiều. ]

KK: 【Bạn bảo qua thử . Ăn thức ăn chỉ carbonhydrat mà chất béo sẽ dễ đói. Bánh bột gạo chứa đầy đủ mỡ, ăn xong cũng đỡ đói phần nào. ]

Nhan Yên bình luận của thực khách, tựa như thấy chính .

Thời học sinh, cô cũng sẽ lén chi tiêu dè sẻn, tiết kiệm từng đồng, cộng thêm tiền thêm, để mua một món quà sinh nhật thật ý nghĩa cho ba .

Nhan đủ màu sắc: 【@KK @Tiểu Tùng Hứa, bánh bột gạo cần ngâm gạo từ , bây giờ khuya lắm , sợ quấy rầy ba ngủ. Nếu như thực sự mua, cứ đến cửa hàng với một tiếng, thể nấu đồ ăn miễn phí cho . }

KK: 【Chị chủ thật , nhưng tay chân, ăn chùa của khác. }

Tiểu Tùng Hứa: 【 cũng nghĩ , đến căn tin ăn cơm trắng cũng . 】

Nhan đủ màu sắc: [Mọi thể đến thêm chỗ , các việc vặt như lau dọn bàn ghế, sàn nhà thôi. ]

KK: [Thật ạ? Vậy chị chủ rảnh lúc nào? sẽ sắp xếp thời gian để phiền việc buôn bán của chị. ]

Nhan đủ màu sắc: [Trước mười hai giờ rưỡi trưa nhé, đừng đến muộn quá. Buổi chiều bận . ]

KK: [Vâng, cảm ơn chị. ]

Tiểu Tùng Hứa: [Bà chị ơi, nhận luôn . ]

Điện thoại sắp hết pin, Nhan Yên cắm sạc, đặt báo thức xong xuôi ngả lưng xuống chiếc giường mềm mại. Ánh nắng ban mai mùa thu chiếu , ấm áp dễ chịu.

Sáng hôm , ông chủ Trần Chí Bằng xuất hiện với vẻ mặt tươi tắn, rạng rỡ hẳn.

Nhan Yên tò mò: “Có chuyện gì vui ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-439.html.]

Trần Chí Bằng xòa: “Cũng gì to tát, nhờ cô chủ Nhan chiếu cố, hôm nay tẩu tán hai thùng cật thỏ trong kho lạnh. Chắc chỉ vài tháng nữa là bán hết sạch thôi, coi như trút gánh nặng lớn.”

Nhan Yên tít mắt: “Cũng nhờ mấy vị khách ruột thích ăn cật thỏ. Tháng công ty họ tổ chức tiệc, nên đặt tận hai ngàn xiên cật thỏ lận.”

Trần Chí Bằng xoa xoa hai tay, thở phào nhẹ nhõm: “Sắp cuối năm . Đến lúc đó mấy công ty nhất định sẽ tổ chức tiệc tất niên, kiểu gì cũng bán thêm vài thùng cật thỏ nữa, hì hì.”

Thấy Nhan Yên đặt một túi đồ sang bên cạnh, ông tò mò hỏi: “Trong túi đựng món ngon gì thế?”

Nhan Yên đáp: “Nửa con ngỗng. định món ngỗng kho thử xem .”

Trần Chí Bằng tấm tắc khen ngợi: “Được đấy, món ngỗng kho trứ danh mà.” Ông nhanh chóng thêm: “Thôi phiền cô nữa, giao hàng cho mấy quán khác đây!”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thái độ lạc quan của ông chủ Trần khiến Nhan Yên cũng thấy vui lây. Cô cầm ổ khóa chữ U mở cửa tiệm, hít một khí lạnh. Gần cuối tháng Mười, nhiệt độ càng lúc càng xuống thấp.

Nấu xong sữa đậu nành đậu phộng, Nhan Yên rót một ly cho , áp hai tay ly sữa nóng để tìm ấm. Cô đồng hồ điện thoại, thắc mắc hẹn vẫn đến.

Nhan Yên thả nửa con ngỗng nước để xả hết máu. Cô hong khô chảo, cho dầu thực vật , áp nửa con ngỗng lên mặt chảo, chiên với lửa nhỏ cho vàng đều hai mặt. Đây là bước mà Hẹ gọi là "áp chảo", vì thế món ăn còn gọi là Ngỗng Áp Chảo.

Cô liên tục lật thịt ngỗng quanh chảo để da ngỗng chín đều, mỡ ngỗng rỉ tí tách. Khi thịt săn , cô vớt nồi. Phần mỡ còn dư, cô đổ chén nhỏ để dành xào rau (rau xào bằng mỡ ngỗng sẽ giòn và thơm hơn).

Đợi nồi nóng, cô cho hành, gừng, tỏi, rượu nấu ăn, nước tương, hắc xì dầu, đường phèn và trần bì , bắt đầu kho với lửa nhỏ.

Kho chừng hai mươi phút, cô mở nắp, lật mặt thịt ngỗng để cả hai mặt ngấm đều nước kho, thấm hút gia vị. Thêm hai mươi phút nữa, thấy nước kho trong nồi sệt , cô tắt bếp.

Vừa lúc , cô thấy tiếng bước chân bên ngoài cửa tiệm. Cứ tưởng là luật sư đến, cô vội vàng chạy khỏi bếp.

Nhan Yên ngạc nhiên mừng rỡ: “Bà ơi, ông ơi! Sao hai đột ngột đến ?”

 

Loading...