Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 441

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:46:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Mộc cô bằng ánh mắt đáng thương, thật giống như đang dùng ánh mắt trách móc: Lúc nào em mới dẫn tới nhà ông bà ngoại đây?

Giây tiếp theo, bà ngoại sang trừng Nhan Yên: “Tiểu Thẩm khéo léo hiểu chuyện như , khi nào cháu mới dẫn về nhà ăn cơm hả?”

Không đợi Nhan Yên kịp mở miệng biện hộ cho , Thẩm Mộc nhanh chóng lên tiếng bảo vệ cô: “Không trách Yên Yên ạ, đều là của cháu. Khoảng thời gian cháu vẫn luôn bận việc mở triển lãm tranh, nên kiếm thời gian tới thăm. Mấy ngày nay xong xuôi, cháu cũng thời gian rảnh hơn .”

Bà cụ và ông cụ , trao đổi một ánh mắt ngầm hiểu— cách bảo vệ bạn gái quá thôi.

Gần đây trong tiệm xảy nhiều chuyện, Nhan Yên nào còn tâm trí mà chú ý đến việc , cô mơ hồ: “Chắc là hai ngày nữa ạ. Một ngày khi tới, cháu sẽ gọi điện thoại thông báo một tiếng.”

Bà cụ là tinh tường, dễ bỏ qua chuyện .

Bà cụ vui vẻ : “Được, hai ngày đến nhà ăn cơm. Để bà bảo dì chuẩn thức ăn , lắm, lắm. Các cháu cứ việc của , cần quan tâm đến bà với ông ngoại .”

Nghĩ đến món sủi cảo thịt bò mỹ vị sắp thưởng thức, Nhan Yên theo Thẩm Mộc phòng bếp. Cô hỏi: “Em giúp băm thịt nhé?”

Anh trả lời: “Được.”

hỏi: “Anh cây cán bột ở thế?”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Anh theo bản năng định , cong khóe môi, định thốt , bỗng dưng rẽ ngang: “Không .”

“Anh xem kìa, trí nhớ thật kém.” Nhan Yên nhón chân lên lấy cây cán bột, nhưng nó đặt sâu nên cô khó với tới.

Cô đang định lùi , xoay cầm ghế qua...

lùi một bước, tấm lưng khẽ va một lồng n.g.ự.c ấm áp. Mùi hương hoa lan quen thuộc, thoang thoảng dịu mát, gần như bao bọc lấy cô. Mí mắt Nhan Yên khẽ run lên.

Cô chợt nhận đãng trí đến mức nào—cô quên mất Thẩm Mộc vẫn ngay phía .

Thẩm Mộc cũng nghĩ như . Yên Yên là một cô gái độc lập tự cường, bình thường quen tự việc, cho nên luôn nghĩ cách giải quyết , mà là nhờ khác giúp đỡ.

“Lấy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-441.html.]

Trên đỉnh đầu cô vang lên một giọng . Trước Nhan Yên cảm thấy giọng của Thẩm Mộc êm tai, giống như nước suối chảy ngầm, trầm thấp rõ ràng.

hiểu , giọng khiến trái tim cô đập nhanh hơn một nhịp, vang lên dữ dội.

Như thể ý thức sự gần gũi , cơ thể đang dán lưng cô cứng đờ, đó nhanh chóng lùi .

Anh dè dặt liếc cô, nhưng Nhan Yên kịp bắt gặp ánh mắt lén lút , khiến thoáng chốc bối rối, lắp bắp: “Anh, ... bột mì để ở ?”

Nhan Yên nhăn mày, giơ tay lên chỉ một hướng: “Ngay bên tay kìa.”

“À,” Thẩm Mộc theo ngón tay cô chỉ, quả nhiên tìm bột mì. Anh tìm một cái tô sạch sẽ, đổ bột mì , hòa với một chén nước ấm, cúi đầu nhồi bột mì, dám lén cô nữa.

Nhan Yên băm nhuyễn thịt bò, Thẩm Mộc cũng nhào bột mì xong, dùng khăn khô đắp lên, chờ bột nở.

Anh còn việc gì , vì với cô: “Em giao thịt băm cho , em ngoài chuyện với hai ông bà .”

Có cô ở đây, thể nào bình tĩnh .

Nhan Yên , thấy mang tai đỏ ửng: “Được, chuyện gì nhớ gọi em.”

Cô bưng hai ly sữa đậu nành đậu phộng , đây là bảo bối dưỡng sinh mà ông ngoại thích uống.

Bà nội tỏ vẻ chê bai: “Bà uống thứ , bà uống sữa.”

Nhan Yên thể gì khác là tự uống một ly: “Được , bà uống sữa vị gì, cháu đặt một ly cho bà.”

Bà cụ còn uống xong ly sữa, trong phòng bếp vang lên tiếng Thẩm Mộc: “Có thể rửa tay ăn cơm ạ.”

Nhan Yên vô cùng vui mừng, vội phòng bếp bưng chén đũa .

Bên trong bát là mười mấy viên sủi cảo nóng hổi nổi lơ lửng. Sủi cảo trắng ngần, nước canh thanh ngọt, rắc thêm một ít hành lá thái nhỏ lên, trông cực kỳ hấp dẫn.

Nhan Yên c.ắ.n một góc sủi cảo, lớp da mỏng dính bao lấy nhân dày, c.ắ.n một cái là thể cảm nhận độ đầy đặn của thịt bò bên trong. Sủi cảo mới lò, vẫn còn nóng hôi hổi.

 

Loading...