Ông chủ: "Được, nhớ với bác cả cháu một tiếng, lát nữa chú giao hàng."
Sau khi cúp điện thoại, ông chủ trại gà Tam Hoàng lập tức liên lạc với chủ trại vịt. Hai chuyện với , mới phát hiện quán ăn của Nhan Yên cũng đặt bên đối phương nhiều hàng.
Bọn họ cũng quán Nhan Yên buôn bán , nhưng mà thì cũng quá khoa trương . Dù thì thành phố đang gặp khó khăn về kinh tế mà?
Hai một một , giao hàng đến nhà Nhan Quốc Đống.
"Hôm nay cháu gái ông đặt thêm mười lăm con gà Tam Hoàng đấy." "Bên cũng , cô lấy thêm mười lăm con vịt."
Nhan Quốc Đống: "Biết , con bé với ."
Ông chủ trại gà Tam Hoàng hết sức tò mò: "Cửa hàng cháu nó ăn thế ?"
Nhan Quốc Đống chỉ mập mờ: "Tại đồ ăn ngon thôi mà."
Hai giao gà vịt cho Nhan Quốc Đống, kiểm tra bằng cân điện tử nên cần lo những việc khác.
Dù ngày mai tài xế thu tiền hộ, đến lúc đó tính tiền cho bọn họ là .
Tiếp theo đến phiên Nhan Quốc Đống xử lý. Ông mua một chiếc máy lông gà lông vịt chuyên dụng, tính tiền công theo sản phẩm.
Ném gà vịt trong máy lộn một vòng, loại bỏ phần lớn lông gà lông vịt. Nếu còn thừa vài sợi lông tơ nhỏ thì chỉ cần dùng nhíp cẩn thận gắp là . Mỗi ngày hai tiếng, kiếm hơn ba ngàn đồng, Nhan Quốc Đống cũng thỏa mãn .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trước đây ruộng trồng rau, trừ tiền hạt giống, t.h.u.ố.c trừ sâu, phân bón vân vân, một quý cũng chỉ kiếm hai ba ngàn đồng. Đây còn là tiền kiếm điều kiện thiên tai, mất mùa.
Bây giờ phân bón tăng giá mỗi năm, đừng là dựa ruộng để giàu lên, thể nuôi sống bản tệ .
Ban ngày Nhan Quốc Đống cày ruộng, bữa cơm chiều, ông việc thêm hai tiếng. Cũng tốn quá nhiều thời gian, mà vẫn ung dung kiếm tiền.
Những trong thôn ai nấy đều hâm mộ Nhan Quốc Đống. Ngày , họ còn nhạo vợ chồng ông bà nuôi con trai tốn công vô ích, thi đậu đại học danh tiếng thì , cuối cùng con trai vẫn theo con dâu dọn nơi khác mua nhà, ông bà chẳng hưởng gì. giờ thì cháu gái triển vọng như thế, còn nhớ tới giúp đỡ quê hương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-452.html.]
Nhan Quốc Đống mặc kệ lời tiếng , chỉ cần cháu gái tin tưởng ông, ông nhất định dốc lòng đáp sự tin tưởng đó, chu công việc lặt vặt.
Vừa liên lạc xong với ở quê, Nhan Yên nhận tin nhắn từ Trần Chí Bằng: [Cháu ơi, chú nhập một thùng gân chân bò mới tinh, tươi lắm. Cháu lấy một ít ?]
Nghĩ đến món gân chân bò dai giòn sần sật, Nhan Yên lập tức trả lời: [Muốn ạ! Chú bao nhiêu?]
Trần Chí Bằng: [Hai mươi cân.]
Nhan Yên: [Cháu lấy hết!]
Trần Chí Bằng: [Vừa thấy gân chân bò tươi như thế, chú nghĩ ngay đến cháu đầu tiên, báo cho ai cả. Được, ngày mai chú sẽ đưa qua cho cô chủ Nhan.]
Nhan Yên đặt điện thoại xuống, khẽ ngân nga một giai điệu vui tai, đổ gạo thau và ngâm nước.
Nhan Quốc Hoa bước ngang qua, thấy bèn tò mò hỏi: "Có chuyện gì thế, con vui ?"
Nhan Yên : "Ba, ba ăn gân chân bò ?"
Nhan Quốc Hoa hì hì: "Con lấy bao nhiêu?"
Cô đáp: "Hai mươi cân."
Ông trầm ngâm: "Vậy vài cân cho cả nhà nếm thử."
"Đương nhiên ." Nhan Yên tỉ mỉ vo sạch từng hạt gạo.
Gần cuối tháng, Nhan Yên dán mắt bảng tổng kết thu nhập điện thoại, mãi rời. Chỉ còn thiếu vài chục nghìn nữa là tổng thu nhập tháng cán mốc ba trăm nghìn. Bán lẩu gà lẩu vịt quả thực sinh lời nhiều hơn hẳn tôm hùm đất kho cay. Cứ đà , đến cuối tháng Mười Hai, cô thể mua căn hộ hai phòng .
Cuộc sống đang ngày càng khấm khá hơn.
Sáng nay mặt trời lên rực rỡ, xua tan lớp sương mù còn vương . Bước kho hàng, Nhan Yên kiểm tra lô gân chân bò mới, tươi roi rói, chất lượng quả thực chê .