Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:37:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những cây măng tre từng tiếp xúc với ánh mặt trời, nên phần ruột bên trong trắng nõn, phì nhiêu và dày dặn, nghiêng trong lớp bùn đất, quả thực khiến thích mê.

Cô đào măng , đầu măng khá lớn. Nhan Quốc Đống trông thấy, nghĩ ngợi một lát: "Cháu gặp may đấy, cây măng cũng nặng nửa cân."

Nhan Yên vui vẻ. Măng ở chợ bán đắt, hơn mười đồng một cân. Sau khi loại bỏ phần vỏ dày nặng bên ngoài, bên trong chẳng còn bao nhiêu thịt. Đào một cây măng to như thế cũng coi như tiết kiệm mớ tiền kha khá.

Cô liên tục đào mấy khúc. Bác Hai và Nhan Quốc Hoa tới, thấy con gái dãi nắng dầm mưa, đào hăng say thở dốc, ông bèn khuyên: "Con nghỉ ngơi một lát , gì mà vội thế."

Nhan Yên chịu: “Con mệt.”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Đào măng vui quá thôi.

Mỗi đào một cây măng, cô cảm thấy vô cùng tự hào.

Nhan Yên đào một cây măng to mập khác. Cô hai mắt cong cong, hỏi ba và bác hai: "Cái to ?”

Chỉ cần cô vui là , Nhan Quốc Hoa : ”... To.”

"Thật to." Dừng một chút, Nhan Quốc Lương khách sáo chút nào : "Cháu đào nhiều chút, lát nữa cho bác mang về mấy cây."

Nhan Yên: "Được."

Cô đang định đào tiếp, bỗng tiếng Hoàng Tú Lan truyền tới, kêu các cô dọn cơm.

Theo như thu xếp của Bác Cả, ông bảo Bác Hai vác gùi giúp cô. Nhan Yên thẳng mới cảm thấy mệt, cũng ngại ngùng mà đưa cả gùi và xẻng cho Bác Hai.

Ông lẩm bẩm: "Mọi chỉ bắt nạt ."

Nhan Yên trêu: "Cháu đào măng đó, Bác Hai còn ăn nữa ."

Nhan Quốc Lương nghẹn họng, nhưng vẫn cam lòng : "Bác cũng đào củ sen mà."

Nhan Yên "" một tiếng: "Hình như là , thế đưa xẻng cho cháu cầm!"

Nhan Quốc Lương vỗ vai cô, vẻ rộng lượng: "Thôi bỏ , bác là lớn, chấp nhặt với con nít như cháu gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-463.html.]

Đứa trẻ nghiệp đại học một năm, Nhan Yên: "..."

Trở sân, Nhan Yên dùng bàn chải chà sạch đế giày, đó mới rửa tay, tới gian nhà chính ăn cơm.

Củ sen mới đào hồi sáng, giờ phút hóa thành món ngon chủ nhân bưng lên bàn ăn.

Củ sen chín hợp nấu canh, là đỉnh cao của sự tuyệt vời. Bác Gái Cả bới một chén canh xương sườn hầm củ sen đưa cho cô. Trong chén ngập xương sườn, chỉ mấy lát củ sen: "Bác mua sườn tươi lắm, Yên Yên ăn nhiều một chút, bồi bổ sức khỏe."

Nhìn thấy chén canh đầy ắp xương sườn đến mức ngập thành, huyệt thái dương của Nhan Yên giật giật.

Được , sự yêu mến của Bác Gái Cả, cô chỉ thể nhận lấy.

Xương sườn hầm gần hai tiếng thế nên cực kỳ mềm, chỉ cần kéo nhẹ cũng đủ tách thịt khỏi xương.

Tủy bên trong cũng cô húp trọn, béo ngậy trơn tuột, thậm chí còn ngon hơn cả phần thịt.

Nhan Yên gặm một chén xương sườn cũng ngán. Cô gắp lát củ sen duy nhất còn sót trong chén – chắc hẳn là "cá lọt lưới" mà Bác Gái Cả vô tình múc .

Củ sen mềm đến mức thể kéo sợi, hề bột như giống củ sen ở thôn Hồng, nhưng cảm giác sần nhẹ.

Canh củ sen vị thanh ngọt, khi uống , trong dày vô cùng ấm áp.

Củ sen già thì dùng nấu canh, củ sen non thì cắt lát, xào chua cay cũng cực kỳ ngon miệng.

Củ sen non giòn tươi, gần như sợi, lúc nhai mới cảm nhận vị ngọt thanh của nó.

Mới ăn xong mấy lát củ sen, Bác Gái Cả đột nhiên dời dĩa xương sườn om khoai môn nước đến mặt cô: "Cái ngon lắm, Yên Yên ăn nhiều một chút."

Nhan Yên sợ Bác Gái Cả nhiệt tình chất đầy một chén cho cô, vội : "Để cháu tự gắp."

Món xương sườn om khoai môn nước chế biến công phu: cả xương sườn và khoai môn nước đều tẩm ướp gia vị, áo qua một lớp bột gạo, đó khoai môn xếp cùng, xương sườn thì xếp cao lên từng lớp bên .

Khi nóng bốc lên, nước cốt từ thịt và tủy xương sườn bắt đầu tan chảy, từ từ ngấm xuống khoai môn nước phía , củ khoai mềm mọng, hề lãng phí một chút tinh túy nào.

 

Loading...