Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 476

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:37:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối tháng lỡ vung tiền quá trán, giờ tiền ăn cơm t.ử tế, ngày nào cũng ăn bánh bột gạo đến phát ngán. mà mấy ngày ăn thấy thèm thật.

Bánh bột gạo tinh bột, thịt băm, thêm rau cải, thể coi là một món ăn cân bằng dinh dưỡng. Cuối cùng cũng tới lượt Tiểu Tùng Hứa, cô bèn mua hai cái bánh bột gạo. Buổi tối ăn đêm cũng ngon.

Những mua đùi vịt kho đều mở livestream của Chu Á lên xem. Không ngờ, hôm nay Chu Á cũng "cướp" món đùi vịt kho. Trong màn hình, Chu Á khẽ rũ mày, buồn bã : "Các cục cưng ơi, ai mua đùi vịt kho ? Món đó vị thế nào ? Em thật sự ăn quá, ăn trong lòng cứ ngứa ngáy khó chịu, thèm c.h.ế.t mất thôi!"

Bình luận góc trái nhảy lên liên tục. Tiểu Tùng Hứa nhắn :

[ cũng đùi vịt kho ăn ngon ?]

cũng nhiều hỏi giống cô.

Rất nhanh giải đáp ——

[Thấm vị lắm, thơm lừng, dễ gặm nữa.]

[Chỉ trừ việc thịt dính răng thì chỗ nào để chê cả. Mua một cân đùi vịt, ăn cỡ năm sáu miếng là đủ no, thể ăn đỡ ghiền hoặc dùng như đồ ăn vặt cũng . Quan trọng nhất là sạch sẽ! Cơm đùi vịt ở căn tin còn dính lông, còn quán cô chủ thì hề, sạch sẽ vệ sinh tuyệt đối.]

[Cảm giác đây như một món ăn kiêng đó, xé lớp da , phần thịt vịt bên trong giàu protein ít mỡ. Sau ăn đồ giảm cân thì cứ ghé quán cô chủ thôi.]

[Cực mềm luôn! Thấy mấy đứa bạn trong nhóm đề cử nên cố ý đến căn tin mua hai lạng cơm, ăn chung với đùi vịt kho ngon bá cháy!]

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trông ngon quá , Tiểu Tùng Hứa nuốt nước miếng ừng ực.

Thật sự là sớm chẳng xem livestream, càng xem càng thèm, nhưng cô thể khống chế ánh mắt cứ liếc về phía khu vực bình luận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-476.html.]

Hôm nay quán kết thúc sớm, nắng chiều còn lặn hẳn. Chân trời lơ lửng áng mây rực rỡ, ánh nắng vàng ấm áp chiếu lên , vô cùng dễ chịu.

Ở nhà, Nhan Quốc Hoa vẫn nấu ăn xong. Lúc ngang qua, Nhan Yên trông thấy ba cầm một cây mía phòng bếp. Cô tò mò bước tới xem, thấy ông đang lột vỏ mía, đó chặt thành từng khúc.

Thấy con gái lấp ló ngoài cửa, Nhan Quốc Hoa chột đưa một khúc mía gọt sạch vỏ qua: "Cầm lấy mà ăn."

Nhan Yên c.ắ.n mía, thấy ba bỏ hai khúc mía nhỏ trong nồi áp suất, cô ngạc nhiên: "Mía còn thể nấu canh á? Món ngọt nấu chung với món mặn, ngon thật đó?"

Nhan Quốc Hoa cố tình che giấu, bí hiểm: "Lát nữa con sẽ ."

Thấy bên cạnh một rổ củ mã thầy (củ năng), Nhan Yên đột nhiên thèm. Cô đưa tay qua lấy thì Nhan Quốc Hoa đ.á.n.h nhẹ tay, nghiêm cấm cô ăn củ mã thầy sống: "Củ sống ký sinh trùng đấy, gọt vỏ mới ăn."

Nhan Yên nhíu mày, nhưng củ nhỏ khó lột, tốn bao công sức mới gọt một củ, còn đủ nhét kẽ răng. Mặc dù nó vị giòn ngọt ngon miệng, nhưng lười biếng như Nhan Yên cảm thấy ăn quá phiền phức, thôi bỏ , ăn nữa.

Cô cầm cây mía trở phòng khách, trông thấy Hoàng Tú Lan bước từ bên ngoài. Nhan Yên như hiến vật quý, giơ cây mía trong tay lên: "Mẹ, ăn mía ? Con gọt sẵn ."

Thay dép xong, Hoàng Tú Lan định cầm lấy thì ngờ Nhan Quốc Hoa từ xông tới: "Không ăn, chúng ăn của con bé, chúng ăn cái ."

Trong ánh mắt khó hiểu của Nhan Yên, Hoàng Tú Lan c.ắ.n khúc mía rắc rắc giòn tan, giống như đang gặm táo: "Giòn ghê, ngọt thật!"

Nhan Quốc Hoa tươi hết cỡ, đắc ý: "Dĩ nhiên , phần bà ăn là phần gốc cây, là bộ phận ngon nhất của cây. Còn của con bé là phần đầu mía, ngọt bằng nên ngon ."

Nhan Yên đen mặt. Khó trách mới ông chột như thế. Thật là khó ở với ba mà!

Nửa tiếng , món canh thịt dê nấu với mía, bắp và củ mã thầy cuối cùng cũng nấu xong.

 

Loading...