Cháu gái của bà là báu vật, bà nội Điềm Điềm trân quý con bé vô cùng.
Người lớn thường con cháu bằng lăng kính bảo vệ, bà nội Điềm Điềm yêu cháu gái, cũng rõ cháu gái tiền giấy, ai cũng quý mến.
Có bạn nhỏ sẽ thích Điềm Điềm, cũng thích Điềm Điềm, đây vốn là một chuyện vô cùng bình thường.
đứa trẻ quá cực đoan, bản thích Điềm Điềm, còn ép những chung quanh cũng kết bạn với con bé.
Bà nội hòa ái hỏi: "Mấy con cá trích kho đều cho Thanh Thanh ?"
Điềm Điềm gật đầu: "Dạ, Thanh Thanh thích ăn cay. Hôm nay bạn còn cho cháu kẹo nữa, bạn cháu thích ăn kẹo."
Bà nội Điềm Điềm xoa mái tóc mềm mượt của Điềm Điềm, mỉm : "Được, sáng mai bà nội sẽ hâm cá kho giúp cháu, để cháu tiện mang đến cho bạn."
Trở ký túc xá, Thẩm Viên reo lên mừng rỡ: “Tri Tri, bọn tớ về !"
Bọn họ ngó trong phòng ngủ, giường Úc Nam Tri trống rỗng. Nụ rạng rỡ mặt Thẩm Viên cứng , đó cô bé sực nhớ : "Ôi, quên mất ở ký túc xá, Hoành Điếm mà."
Khâu Khả than thở một tiếng: "Không Nam Tri ở đây, phòng trống huếch hoác hẳn, thiếu một thứ gì đó. Cứ nghĩ đến chuyện nghiệp xong mỗi đứa một nơi, theo đuổi những ngả rẽ khác , tớ thấy khó chịu kinh khủng!”
Thẩm Viên suy nghĩ một lát: "Vậy chúng cố gắng kiếm một công việc ở chung thành phố, như ba chúng sẽ xa ."
Khâu Khả khá bi quan: "Có thể ? Tớ còn nghiệp, tớ tớ về quê việc. Chờ khi Nam Tri nổi tiếng hơn, khắp nơi phim, chạy hoạt động thương nghiệp, khó thời gian gặp .”
"Cũng đúng, Úc Nam Tri theo nghề phim ảnh, chắc chắn sẽ ở một chỗ quá lâu." Thẩm Viên cũng thở dài theo, : "Không nhắc tới những chuyện vui nữa. Dù thể ở bên , nhưng chúng vẫn còn gần nửa năm sống chung mà! Cứ cùng xem phim, gặm đồ kho, tạo thật nhiều kỷ niệm ."
Nói xong, cô giục: "Chúng tới gặm đồ kho !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-479.html.]
Khâu Khả dọn sẵn thứ. Thẩm Viên mở túi nhựa, cẩn thận nhấc chiếc hộp , mùi nước sốt đậm đà, thơm lừng lập tức xộc thẳng mũi.
là mùi đùi gà kho tương đặc trưng!
“Thật là thơm!" Khâu Khả nuốt nước miếng, vội đeo găng tay. Chiếc đùi gà kho đẫm nước sốt, da gà nhuốm màu cánh gián rực rỡ.
Răng chạm nhẹ lớp da, nước sốt sánh đặc tức thì b.ắ.n , lan tỏa khắp khoang miệng. Da gà mềm, nhưng vẫn giữ độ dẻo dai .
Cô c.ắ.n đến lớp thịt gà bên trong, nước thịt gà mọng nước, chạy dọc theo bàn tay, nhỏ giọt xuống.
Nước thịt gà đều lãng phí hết, trong mắt Khâu Khả tràn ngập vẻ đáng tiếc.
Thịt gà tươi mềm, mọng nước, lẽ do kho cùng móng heo nên độ béo ngậy và hương thơm càng thêm phần phức tạp. Khắp sân thượng thoang thoảng mùi nước sốt quyến rũ. Găng tay dính đầy sốt, Khâu Khả tiếc rẻ đưa ngón tay lên l.i.ế.m sạch.
Thẩm Viên cũng gặm xong một cái đùi gà kho, bỗng hối hận vì mua quá ít.
Do sợ ăn hết, bọn họ chỉ mua cho mỗi một cái đùi gà và đùi vịt, đương nhiên còn đầu thỏ kho thường ăn mỗi ngày.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Rõ ràng bọn họ cay vui, đều thích ăn cay, nhưng hết tới khác cảm giác khác biệt đối với món đùi gà sốt tương .
Nhất định là bởi vì nó quá mọng nước, đẫm sốt, thịt tươi non.
Món hề tê cay, hương vị cũng quá nồng gắt như dầu ớt, quá ôn hòa như sốt ngũ vị hương truyền thống, mà là một sự đậm đà tinh tế. Nó mang đến trải nghiệm vị giác đa chiều, phong phú, khiến kiềm lòng mà khám phá thêm sự hấp dẫn của món ăn.
Sau khi thưởng thức đùi gà, cô mở tiếp hộp đùi vịt kho. Mùi ớt cay nồng lan tỏa, phóng bốn phía.
Mới gặm hết một cái đùi gà sốt tương, những hết thèm, ngược khiến con sâu ham ăn của Thẩm Viên nôn nao hơn. Cô kiềm chế nổi nữa, cầm lấy đùi vịt kho.