Thẩm Mộc giải thích: "Trước đây khi khám phá phong tục tập quán ở vùng cao nguyên, quen một dân du mục. Toàn bộ đàn dê nhà đều chỉ ăn cỏ xanh, uống nước tuyết tan. Thịt dê ở đó hề tanh mùi khó chịu. Khi nấu lên bằng nước tuyết, hương vị đến giờ vẫn còn nhớ. Vì cố ý liên lạc với họ, nhờ họ gửi bưu điện sang đây giúp .”
Nghe , con sâu thèm ăn trong Nhan Yên lập tức kích thích.
Không những thế, Thẩm Mộc còn định hầm sườn dê bằng nồi đất, nấu như thịt dê sẽ mềm và tươi non hơn. Thịt dê đông lạnh mới gửi bưu điện , nên chỉ cần sơ chế đơn giản, ngâm nước sạch nửa tiếng cho thịt chảy hết m.á.u là .
Anh thả sườn dê trong nồi đất, đổ thêm một bình nước suối , đến khi mặt nước xâm xấp thịt dê thì dừng, đợi nước sôi bắt đầu giảm lửa riu riu.
Sau khi nước sôi, nắp nồi đất nóng đẩy lên, phát tiếng xì xì hấp dẫn.
Theo làn nóng tràn , kéo theo đó là mùi thịt thơm phức, lan tỏa khắp phòng bếp.
Thịt dê tỏa hương thơm thoang thoảng, nóng hầm hập, xua tan khí lạnh chung quanh. Thịt hề tanh mà trái thơm ngon. Nhan Yên nuốt nước miếng, nhớ rõ đây là thứ mấy cô hỏi : "Còn bao lâu nữa thế ?"
Thẩm Mộc cúi đầu xem giờ, dịu dàng trấn an cô: "Ráng nhịn thêm chút nữa, vẫn còn mười phút cơ."
Còn mười phút nữa !
Nhan Yên quyết định rời khỏi phòng bếp, tự tìm việc cho để dời sự chú ý. Nếu , càng ngửi càng thèm, thời gian trôi qua sẽ chậm chạp như một năm.
Cô tò mò mở nhóm khách hàng thứ 10 của tiệm bánh cuộn trái cây Nhan Ký. Ngày hôm qua mới tạo nhóm, mắt hơn năm mươi thành viên.
Theo như tốc độ tăng trưởng nhân hiện tại, tin rằng bao lâu nữa, cô sẽ mở thêm nhóm thứ 11.
Tuy nhóm 10 ít , nhưng chuyện rôm rả, Nhan Yên lướt xem tin nhắn. Đột nhiên, chiếc rèm bếp vén lên, theo đó là mùi thịt đậm đà xộc tới, hấp dẫn sự chú ý của cô.
Thật may, đúng lúc Thẩm Mộc cất tiếng: "Canh thịt dê chín , chuẩn ăn cơm thôi."
Trên bàn cơm, cô nhận chén canh thịt dê đưa tới, Thẩm Mộc nhắc nhở: "Cẩn thận nóng đấy."
Nhan Yên: "Em ."
Sau khi ninh với lửa nhỏ gần một tiếng, canh thịt dê trở nên thanh ngọt, bên nổi lơ lửng một lớp váng mỡ óng ánh, cực kỳ quyến rũ. Nó dụ dỗ cô thể rời mắt. Cô múc một muỗng canh dê, thổi cho bớt nóng, chầm chậm đưa đến đầu lưỡi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-485.html.]
Nước canh miệng lập tức tỏa mùi thịt thơm lừng, nóng hầm hập, nhưng vô cùng tươi ngon.
Vừa xuống bụng, nước thịt ủ ấm dày, giống như là ánh nắng mặt trời ngày xuân chiếu lên , ấm áp dễ chịu.
Do nấu lửa riu riu nên nước canh ngọt thanh.
Lớp mỡ phủ đều miếng sườn dê, bao bọc bởi một tầng dầu, giữ trọn lượng nước trong thịt dê, khiến cho miếng thịt hề khô mà non mềm, căng mọng.
Vì hầm trong thời gian lâu, mỡ dê gần như chảy hết, hòa quyện trong nước canh, cho nên lúc ăn thịt dê hề thấy ngấy mỡ, ngược nhờ mỡ dê lẫn với nước thịt khiến thịt dê trở nên óng ánh mọng nước.
Thịt dê tươi non, ăn một miếng là miệng đầy hương vị béo ngậy.
Nhan Yên cầm khăn giấy lau dầu mỡ dính miệng, cô mới nuốt xuống miếng thịt dê thứ nhất, cầm một miếng khác lên gặm.
Thịt dê vô cùng bổ dưỡng. Quả nhiên, dùng phương pháp nấu ăn đơn giản nhất thể giữ vị tươi thanh vốn của thịt dê.
Cô thích ăn cay, nhưng hiếm khi cô ăn một chén canh thịt dê nồng mùi ớt, hề tanh mà ngon đến .
Anh hỏi: "Ăn ngon ?"
Nhan Yên: "Ăn ngon lắm!"
Anh : "Ngày mai tác phẩm của sẽ chuyển nước ngoài tham gia triển lãm, thể cũng cùng."
Cô "ừm" một tiếng: "Được, lúc nào trở về?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Có thể một tuần."
"Ừ, , em ."
Thẩm Mộc khẽ than: "Em lời gì với ?"