Những cô gái đùa sung sướng, mùi vị của nỗi buồn, bất giác lay động lòng bà, dường như nỗi khổ trong cuộc sống đều tạm thời cuốn theo tiếng giòn tan, trong trẻo của tuổi trẻ.
Trở nhà trọ, Thẩm Viên và Khâu Khả gọi video cho Úc Nam Tri đang ở phương xa.
Mới trong phòng hóa trang, Úc Nam Tri nhịn , tiện tay mở nhóm chat.
như dự đoán, món kho mới.
Sao cứ lúc vắng là chị chủ Nhan tung món mới liên tục thế ? Khi thấy rõ trong màn hình, Khâu Khả chớp mắt một cái: "Tri Tri, visual hôm nay của đỉnh quá!"
Thẩm Viên cũng cảm thấy : "Trông động lòng hơn tạo hình đơn giản hôm của nhiều."
"Bởi vì tối nay cảnh đêm, giữ tạo hình đến khuya đó." Dừng một lát, Úc Nam Tri : " khi kết thúc cảnh đêm, ngày mai tớ thể về trường, cùng các nhâm nhi đồ kho."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Niềm vui bất ngờ bỗng dưng ập trúng Thẩm Viên và Khâu Khả.
Thẩm Viên: "Thật hả, quá ! Chúng tớ chờ về ăn nhé, hì hì, nhưng mà bây giờ, chúng tớ ăn đồ kho cái , để thèm chơi."
Khâu Khả: " , mặc dù ăn , nhưng thể chúng tớ ăn!"
Úc Nam Tri: "... Hai cái đứa trời đánh, hừ! Lại bắt tớ mua đồ kho ngoài ăn tạm, tháng tớ tăng hẳn ba ký đấy, nọng cằm sắp lộ ! Không dám ăn nữa , ăn nữa là khó lên hình lắm. Hơn nữa đồ kho ở đây cay mà ngọt quá, tớ cũng ăn quen. Tớ vẫn thích đồ kho mặn cay ở chỗ Nhan Ký hơn."
"Thế đáng thương quá cơ." Dứt lời, Khâu Khả đeo bao tay cầm một nắm đậu hũ chiên kho lên, học theo streamer đưa đồ ăn đến ống kính, tiện cho Úc Nam Tri thấy rõ ràng hơn. Khi thấy từng viên đậu hũ chiên kho phủ lớp dầu ớt đỏ hồng, Úc Nam Tri càng ăn.
Cách màn ảnh, cô ngừng nuốt nước miếng.
Lúc , Khâu Khả giới thiệu: "Đậu hũ chiên kho kho kỹ đến nỗi chỉ lớp vỏ bên ngoài mà ngay cả phần ruột trắng nõn bên trong cũng thấm đẫm màu nước sốt ớt đỏ tươi rực rỡ. Bề mặt đậu hũ chiên sần sùi với những bong bóng dầu li ti, chắc là chiên sơ mới đem kho. Xuất sắc! Để tớ nếm thử hương vị của nó nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-507.html.]
Cô : "Ồ, bên trong đậu hũ chiên đẫm nước sốt kho cay, nhiều nước. Vừa tê cay, còn cảm nhận rõ vị thịt thỏ kho thoang thoảng."
Úc Nam Tri mách Thẩm Viên: "Hu hu, Khả Khả cố ý hại tớ thèm, bắt nạt tớ."
Thẩm Viên ăn nguyên miếng đậu hũ chiên: "Vỏ giòn ruột mềm, cảm giác dai dai, tê cay đậm đà! Cắn một miếng là nước sốt tứa , b.ắ.n tung tóe đầu lưỡi. Vừa ít calo, sợ béo, mà còn ngon hơn cả que cay nổi tiếng nữa chứ!"
Cô ăn nhồm nhoàm, cầm một miếng đậu hũ chiên lên, nhét trong miệng, khoa trương : "Oa, miếng cũng thơm quá !"
Úc Nam Tri nghiến răng kèn kẹt: "Thèm c.h.ế.t ! Mấy đứa mất nết , cứ khác thèm , coi chừng nghiệp quật trượt phát nào!"
Lát , Thẩm Viên vô tình c.ắ.n trúng trái ớt trong đậu hũ chiên, cay đến mức miệng mất vị giác, đầu lưỡi run rẩy.
Cô hà ngừng, nuốt từng ngụm khí lạnh trong.
"Báo ứng tới quá nhanh!" Úc Nam Tri ôm bụng to: "Ai bảo ăn h.i.ế.p tớ, gặp quả báo đó!"
Thẩm Viên cầm ly sữa đậu nành đậu phộng lên uống mấy hớp, xua tan cơn tê dại đầu lưỡi.
Thẩm Viên liếc cô bạn đang toe toét trong điện thoại. Cô khoe: "Sữa đậu nành ngon tuyệt cú mèo, mùi đậu phộng thơm lừng, còn thêm ngũ cốc nữa cơ. Tớ húp một ngụm sữa đậu nành ngọt ngào, ăn một miếng đậu hũ chiên kho, nhâm nhi thêm đầu thỏ kho cay. Cuộc sống sung sướng tựa như thần tiên!" Úc Nam Tri: "..."
Đám bạn mắc dịch!
Càng nhai càng ngon, nhai trúng cả hạt tỏi thơm.
Ngày hôm , là một ngày âm u.
Ông chủ Trần kiểm kê xong hàng đông lạnh trong kho kịp giao gân bò tới từ sáng sớm. Ông xoa xoa hai bàn tay: "Mùa đông đến sớm quá. Ở tuổi cô chủ Nhan mà chăm chỉ thế thì quả là hiếm thấy, bảo cô ăn phát đạt."