Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 528

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:38:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba chính là chỗ dựa vững chắc của con gái.

Gia đình họ chỉ là một gia đình bình thường, giàu như nhà họ Thẩm, nhưng họ cũng sợ gây chuyện. Nếu sui gia , cùng lắm thì đổi sui gia khác thôi!

Có ba chỗ dựa cho , Nhan Yên sợ hãi.

Mười giờ sáng hôm , Thẩm Mộc đến đón .

Hai bay thủ đô, ba tiếng , lúc xuống máy bay, tài xế đợi sẵn, cầm hành lý giúp bọn họ. Lần gặp bà nội Thẩm, Nhan Yên cũng nhà họ tài xế riêng nên cảm thấy bất ngờ, cho đến khi chiếc xe bắt đầu lái một khu biệt thự xa hoa. Từng căn, từng căn biệt thự lộng lẫy dần dần hiện mắt.

Đi từ phòng bảo vệ khu nhà mất bảy, tám phút, cuối cùng chiếc xe cũng dừng một tòa biệt thự khổng lồ.

Nhan Yên: "Ối trời ơi!"

Cô bất giác nhớ tới, Thẩm Mộc từng than phiền rằng từ nhà cô cổng khu dân cư gần quá, chỉ mấy phút...

Nhà cách cổng khu biệt thự xa như thế, bình thường ngoài chắc khó khăn lắm!

Nghĩ một hồi, Nhan Yên hỏi thắc mắc trong lòng.

Thẩm Mộc cô hồi lâu, cô ngốc thế, nhưng cũng đáng yêu: "Thì lái xe chứ, ai mà bộ gì!"

Ồ, thiếu chút nữa quên mất giàu.

Bởi vì cô thích tiền, thể tiện tay chuyển cho cô hai trăm ngàn nhân dân tệ ( 700 triệu đồng) hai mươi sáu !

Có lẽ ở nhà bọn họ, mỗi đều một chiếc xe riêng!

Việc mua xe đối với bọn họ mà cũng giống như mua đồ chơi .

Nhan Yên vô cùng hâm mộ, kiếp cô cũng sinh giàu , ngậm chìa khóa vàng ngay từ bé.

Mỗi ngày một đống tiền lớn, mặc dù giàu cũng sẽ nỗi khổ riêng, nhưng cô nguyện ý nỗi khổ như thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-528.html.]

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Người bên cạnh bỗng cất giọng, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô: "Yên Yên, em sợ ?"

"Không sợ, sợ chứ." Cô chớp mắt khó hiểu, hiểu tại Thẩm Mộc hỏi như .

Dù là tình huống tệ hại nhất, nếu nhà Thẩm Mộc thích cô, cô cũng thích bọn họ, cứ rời thế thôi.

Thấy cô ngẩn , Thẩm Mộc còn tưởng rằng cô đang sợ hãi, vì : "Ngày đầu tiên lúc đến nhà em, sợ lắm đấy, sợ ba em thích . bà nội thích em, cho nên em cần sợ. Dù như thế nào, sẽ cùng tiến cùng lùi với em.”

Nhan Yên trừng mắt : "Được."

Lỡ như mất mặt, cô dắt Thẩm Mộc theo là .

Hai xuống xe, trong biệt thự tiếng động, lập tức kêu lên: "Bà nội, họ đến ."

Ngay đó, một phụ nữ trung niên quý phái cùng với bà lão mặc đồ Đường trang chào đón: "Ai ôi, cháu dâu của bà đến ."

Nhan Yên ôm hộp quà, gò má nóng lên.

Lần gặp bà cụ trong tiệm thì ai, Thẩm Mộc và Thẩm Viên đều ở đây, gọi như kỳ lạ.

Cô lễ phép chào hỏi: "Chào bà nội, cháu chào dì ạ."

Với Thẩm Viên, cô chỉ cần gật đầu một cái là .

Bà nội: "Cháu đến là bà vui , đừng khách sáo mua quà cáp gì nhiều nữa. Mau phòng cháu, bên ngoài lạnh lắm, mặt cháu gió thổi đỏ ửng lên hết kìa." Bà hiền: "Đỏ hồng thế , trông xinh xắn ghê."

Nhan Yên bà kéo nhà. Vừa bước chân phòng, ấm từ lò sưởi phả , bao trùm khắp cô, ấm áp như mùa xuân. Chiếc áo khoác phao dày cộp nặng nề, loáng một cái khiến cô cảm thấy nóng bức. Cô cởi áo , định đặt lên ghế sofa, thì thấy một cánh tay đưa tới. Thẩm Mộc tự nhiên cầm lấy chiếc áo khoác của cô, treo gọn lên giá.

Bà cụ cố nhịn . Thằng bé ngày thường cứ như khúc gỗ, thế mà từ khi yêu bắt đầu quan tâm chăm sóc ? Nghĩ , bà liếc một cái sắc lẻm về phía cháu trai cả đang đối diện. Ngày nào cũng chỉ cắm đầu việc, việc, đến một cô bạn gái cũng chẳng , đúng là chỉ gây phiền phức cho bà già thôi.

Thấy ánh mắt sắc bén của bà nội, Nhan Yên tò mò sang. Cô thấy một đàn ông mặc bộ vest Tây vô cùng nghiêm chỉnh đang ghế sofa, vóc dáng cao ráo, đôi chân dài bắt chéo...

 

Loading...