Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 535

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:38:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Hoàng Tú Lan trừng mắt , Trình vội vàng im lặng.

Trình Tĩnh cố gắng nặn một nụ , chị và Trình Hựu cũng đành bó tay với . Chỉ Hoàng Tú Lan mới trị thôi.

Thấy chạm mặt Hoàng Tú Lan co rúm như con chim cút, Trình Tĩnh bật một cách " phúc hậu".

Sau khi ăn xong, Trình Hựu giúp dọn dẹp bát đũa. Mọi cùng sofa, xem chương trình Giao Thừa, nhâm nhi đồ ăn vặt.

Điện thoại Nhan Yên đột nhiên rung lên. Cô lấy xem. Thẩm Mộc: [Yên Yên, đang ở nhà em nè, nhà em tắt đèn tối thui ?]

Cô cúi đầu trả lời tin nhắn: [Em ở nhà, bọn em đang ở nhà ông bà ngoại đón Tết. Không về quê tới qua Tết ?]

Thẩm Mộc: [Anh ăn cơm Giao Thừa xong là bay tới tìm em ngay. Mai bay về. Vậy bây giờ thể qua nhà ông bà tìm em ?]

Nhan Yên: [Anh qua .]

Ếch Ngồi Đáy Nồi

với Hoàng Tú Lan một tiếng.

Hoàng Tú Lan cố ý cao giọng: "Con Thẩm Mộc bay một chuyến từ quê tới đây, chỉ để chúc Tết hai ông bà thôi !"

Bà cố ý cho Mẹ Trình , để bà thấy, con rể nhà bà chẳng những bảnh bao, mà nhân phẩm cũng tuyệt vời. So với đứa cháu của bạn bà , hơn gấp trăm triệu !

Nghe tiếng gõ cửa, Nhan Yên dậy mở.

Vừa bước , nhận ngoài Nhan Quốc Hoa, Hoàng Tú Lan và ông bà ngoại, trong nhà còn nhiều gương mặt lạ lẫm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-535.html.]

Sau khi chào hỏi những lớn tuổi, Nhan Yên chủ động giới thiệu: "Đây là dì và dượng của em, còn đây là chị họ Trình Tĩnh, cháu trai Phương Hâm, họ Trình Hựu, chị dâu và cháu gái..."

Thẩm Mộc chào hỏi từng một, đó Nhan Yên dẫn đến xuống ghế sofa. Anh đưa hộp quà: "Nhà mua bánh đậu xanh , thấy ngon nên mang qua đây một ít mời cả nhà."

Hoàng Tú Lan hỏi: "Nghe Yên Yên , cháu ăn cơm ở nhà còn cố ý bay một chuyến qua đây, chỉ để đưa hộp bánh cho con bé thôi ?"

Thẩm Mộc thẳng tắp, hai tay đặt lên đầu gối, gật đầu: "Cháu mạo , mong thông cảm, cháu phiền chứ ạ."

Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa liếc , tiền vé máy bay khứ hồi còn đắt hơn hộp bánh ngọt gấp mấy . Quả thực là tấm lòng. Bà mỉm : "Sao mà phiền, cháu tới, chú với dì đều vui."

Mấy lớn chuyện phiếm một hồi. Nhan Yên nhắc đến đồ ăn ngon liền liếc mắt qua. Cô ăn cơm xong, bụng đói lắm, chỉ là thấy thèm thuồng.

Cô mở hộp bánh , cầm một miếng lên c.ắ.n thử. Vụn vỏ bánh lập tức rơi lả tả. Nhân bánh màu vàng nhạt là đậu xanh, ngọt thanh mềm mại. Mùi thơm của đậu xanh thoang thoảng trong miệng, ăn hề ngấy mỡ.

Cô nâng chiếc bánh lên ăn, nuốt trọn miếng bánh xốp giòn cuối cùng. Thấy vẫn động đũa, cô liền mời: "Cả nhà ăn ạ, ngon lắm."

Trình Tĩnh lấy hai miếng bánh đậu xanh, đưa cho con trai Phương Hâm một miếng, miếng còn đưa cho Mẹ Trình.

Mẹ Trình nhận. Bà săm soi Thẩm Mộc từ xuống . Anh cao ráo, dáng dấp thư sinh, gương mặt thanh tú. Quả nhiên là loại chỉ ăn bám! Lại thấy vẻ rảnh rỗi, ngày nào cũng qua quán Nhan Yên ăn cơm ké, đúng là một kẻ bám váy đàn bà. Có trai đến mấy cũng vô dụng!

Chỉ là một hộp bánh đậu xanh thôi, dù nếm hương vị gì thì cũng vẫn chỉ là bánh đậu xanh. Chẳng lẽ nó thể biến thành bào ngư vi cá chắc?

Thấy Nhan Yên quen một kẻ ăn bám, trong lòng Mẹ Trình tràn đầy sự coi thường. Vừa Hoàng Tú Lan mắng té tát mặt con cháu khiến bà mất mặt vô cùng. Giờ thấy con rể tương lai của Hoàng Tú Lan, bà nhân cơ hội lên mặt, định bụng khuyên bảo nên tìm một công việc t.ử tế để nuôi gia đình. chỉ một lát , bà bỗng thấy ông ngoại dẫn Thẩm Mộc phòng vẽ...

 

Loading...