Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 539

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:38:37
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh lẳng lặng dõi theo Nhan Yên xuống xe, khoác chiếc áo bông dày cộp bước thẳng hành lang, Thẩm Mộc rũ mắt, khẽ cong môi.

Anh dám tưởng tượng, buổi sáng thức dậy, thấy cô gái yêu ngủ yên giấc bên cạnh. Chắc hẳn giấc mơ lúc đó đến mức siêu thực.

Mấy tiếng , đồng hồ báo thức đầu giường kêu vang.

Trên đường qua nhà Nhan Yên, bỗng nhận cuộc gọi của Thẩm Duật: "Hôm nay về nhà ? Chừng nào đến?"

Thẩm Mộc: "Không về nữa. Tối qua em cầu hôn Yên Yên , hôm nay bọn em chúc Tết nhà bác cả cô ."

Thẩm Duật: "?"

Nghe , Thẩm Duật nghiêng đầu báo cáo với bà nội.

Bà nội Thẩm vỗ đùi đen đét: "Ôi trời ơi, thằng Mộc nhà giỏi quá! Chúng nhanh chóng chuẩn thôi, nhân dịp đầu năm cưới dâu về nhà!"

Thẩm Duật: "Bà nội bớt kích động , thằng nhóc vợ quên cả luôn . Chưa kể, chừng nó còn đến nhà ở rể đấy chứ."

Bà cụ nhớ hồi đầu năm lúc cháu trai trở về , sẽ định cư ở vùng khác. Dù ba Nhan Yên chỉ một đứa con gái, những cha để con gái sống quá xa , sợ thể chăm sóc con gái, cũng thể thấu hiểu .

Bà nội Thẩm lườm nguýt đứa cháu lớn đang nỗi đau của em: "Em trai cháu sắp cưới vợ , còn cháu thì ? Cái đồ độc ai thèm rước , còn mặt mũi khác hả?"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thẩm Duật hiểu dẫn lửa lên : "..."

Chiếc xe lướt nhanh đường quốc lộ.

Ở phía , Thẩm Mộc mở album ảnh , lật trang bìa: "Đây là bản thiết kế nháp tối qua, em xem ưng ?”

Nhan Yên cầm điện thoại, vô cùng ngạc nhiên: "Tuyệt vời quá! Anh còn thiết kế trang sức nữa ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-539.html.]

Thẩm Mộc : "Việc thiết kế khó , nếu em học thể dạy. giờ em xem xem ưng mẫu nào ."

Cô gật đầu một cái, tiếp tục lật xem. Chiếc nhẫn ở trang thứ ba phong cách khác biệt hẳn. Đó là một chiếc nhẫn bạch ngọc trắng tinh khôi, chạm khắc hoa văn tinh xảo bằng chỉ vàng, khiến cô liên tưởng đến những nét vẽ ánh kim tranh sơn dầu.

Thấy cô chằm chằm chiếc nhẫn ngọc, Thẩm Mộc kiềm chế vui sướng trong lòng: "Em cũng thích bản thiết kế ?"

Nhan Yên ừ một tiếng: "Vậy chọn chiếc !"

Muốn nhẫn đo kích cỡ ngón tay. Nhan Yên vốn hiếm khi đeo trang sức nên size ngón . Thẩm Mộc chuẩn sẵn từ , móc công cụ đo chuyên dụng từ trong túi áo khoác...

Nhan Quốc Hoa chỗ ghế lái, chốc chốc hai đằng thông qua gương chiếu hậu.

Tối hôm qua, con gái về đến nhà đưa một tin tức cực kỳ nặng ký: Cô đồng ý lời cầu hôn của cái thằng nhóc (vịt ngốc) !

Cả đêm hôm đó, Nhan Quốc Hoa ngủ ngon.

Đi đến trạm dừng chân, ông giao xe cho "con vịt ngốc" lái, Nhan Quốc Hoa cùng vợ phía nhắm mắt nghỉ ngơi.

Hoàng Tú Lan thì bình tĩnh hơn nhiều. Cùng lắm là thêm một đứa con rể, thêm một đôi đũa thôi, gì mà buồn bã? Về Tết nhất, trong nhà thêm con trai, cũng vui vẻ náo nhiệt. Quan trọng là cả chồng lẫn con rể đều giỏi bếp núc, từ nay về hai con bà lộc ăn !

Thẩm Mộc lái xe vững tay, Nhan Yên ở ghế phụ chuyên tâm chỉ đường cho .

Tiếng ch.ó sủa quen thuộc của con ch.ó vàng vang lên ngoài cổng thôn. Chiếc xe rẽ qua khúc cua, từ từ tiến khu làng.

Nghe tin Nhan Yên dẫn bạn trai về nhà chúc Tết, trời hửng sáng, Nhan Quốc Đống và vợ dậy dọn dẹp nhà cửa tươm tất.

Nghe thấy tiếng xe dừng , Nhan Quốc Đống chống eo bước xem. Ông thấy Nhan Yên và một trai trẻ tuổi, cao ráo, dáng gầy xách hộp quà bên cạnh cô.

Dáng vẻ thanh tú, mặt mày chính trực, trừ cái tội gầy một chút, nhưng Nhan Quốc Đống cảm thấy thế là cũng tệ.

 

Loading...