Cô sang Thẩm Mộc, quả nhiên, vành tai đỏ lên thấy rõ.
Nhan Yên đắn đo một chút, đáp: "Cô còn kết hôn, nên tính đến chuyện xa xôi như ."
Nhan Mạt "" một tiếng rõ to, thất vọng mặt: "Cháu cứ tưởng sắp em trai em gái để chơi cùng chứ."
Tống Cẩm và Nhan Lỗi cô bé , buồn dở dở . Tống Cẩm dỗ dành con gái: "Dù sinh con cũng chờ thêm một hai năm nữa, giống như cha cưới hai năm mới sinh con . Cho nên, nếu Mạt Mạt em trai em gái thì kiên nhẫn chờ thêm nha."
Nhan Mạt nhấn mạnh: "Vậy cô nhanh lên đó, thật nỗ lực nha!"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Yên: Bị cháu gái giục sinh đến choáng váng: "???"
lúc , trong nhà hô lớn: "Chuẩn ăn cơm thôi!"
Mọi dọn mía gọn một góc, đó kéo bếp như đàn ong vỡ tổ, bưng thức ăn, lấy chén đũa.
Cả bàn ngập tràn những món ăn ngon, trong đó, những món chiên rán của bác cả chiếm gần nửa "giang sơn" thực đơn.
Nhan Quốc Đống với tư cách chủ nhà, vài lời đơn giản, mời bàn: "Chỉ là mấy món ăn cơm nhà thôi, chắc chắn thể sánh bằng tài nghệ của cháu , Tiểu Thẩm. Nếu cháu chê, cứ tự nhiên như ở nhà, ăn uống thoải mái nhé."
Thẩm Mộc mỉm : "Rất phong phú ạ. Món ăn nấu ở nhà hương vị khói lửa ấm cúng, cháu xin phép khách sáo nữa."
Trong sự mong đợi của , bắt đầu từ tốn thưởng thức. Đôi mắt cong cong vì : "Ăn ngon quá, đúng là hương vị gia đình!"
Nghe cháu rể tương lai hết lời khen ngợi đồ ăn, bác cả và bác gái đều toe toét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-542.html.]
Nhan Yên gắp một miếng ngó sen chiên cho cháu gái: "Ngó sen chiên ngon tuyệt, Mạt Mạt ăn thêm nhiều một chút nhé."
Ngó sen bọc một lớp bột sệt, chiên ngập dầu ở nhiệt độ cao đến khi hai mặt chuyển màu vàng kim. Khi cắn, thể thấy tiếng "răng rắc" giòn tan. Phần thịt ngó sen bên trong vẫn giữ độ giòn rụm, tươi mới và ngọt thanh.
Cắn sâu thêm chút là chạm tới nhân thịt đậm đà. Nhờ lớp bột chiên bảo vệ, lớp mỡ bên trong nhân thịt giữ trọn vẹn, tạo nên hương vị thơm ngon mọng nước, ăn một miếng là cảm thấy khoang miệng ngập tràn vị béo ngậy.
Món gà viên chiên của bác cả giống với những hàng quán bên ngoài thường độn đầy xương hoặc thịt vụn, khiến món ăn gần như chỉ bột và thiếu hẳn vị gà. Bác cả chặt thịt gà thành từng miếng nhỏ, tẩm ướp với muối, tiêu và rượu gia vị, cuối cùng phủ một lớp bột mì mỏng chiên thật xốp và giòn tan.
Thịt gà chắc thấm vị, chiên giòn rụm đến tận xương, đó rắc thêm chút tiêu và mè trắng. Món ăn trông vô cùng hấp dẫn, ngon đến mức mút sạch cả đầu ngón tay.
Món giống thịt gà chiên bán mấy xe đẩy nhỏ, nhưng của bác cả đảm bảo là thịt gà nguyên chất. Từng miếng gà xốp giòn, nhai "rồm rộp", đặc biệt cô bé Nhan Mạt yêu thích.
Khoai lang chiên mới lò cũng giòn rụm, trông giống khoai tây chiên. Khi chiên, gần như bộ lượng nước trong khoai lang bốc hết, tinh chất đường cô đọng . Ăn giòn ngọt, thậm chí còn ngọt hơn cả khoai lang nướng.
Cô gắp một miếng khoai lang chiên, miếng khoai tròn trịa, to cỡ bàn tay, nở phồng lên. Chỉ thôi cảm nhận độ giòn rụm của nó.
Nhan Yên cẩn thận c.ắ.n thử phần vỏ ngoài. như cô dự đoán, vỏ bánh chiên vàng rượm giòn tan, bên trong dẻo và bột, tạo nên cảm giác ngoài giòn trong mềm vô cùng thú vị!
Cô khẽ c.ắ.n một góc, nhân đường đỏ ấm nóng bên trong nhanh chóng chảy . Cô vội hút sạch, dòng nước đường ngọt lịm lấp đầy cổ họng, mang đến niềm sung sướng tột cùng. Ôi, nước đường đỏ ngon tuyệt!
Sau khi "uống" cạn nhân đường đỏ, cô bắt đầu gặm vỏ bánh. Vỏ bánh chỉ xốp giòn mà còn dính dẻo đến mức thể kéo sợi ... Những chiếc bánh bên ngoài hiếm khi như .
Thấy Nhan Yên hỏi cách để bánh thể kéo sợi, bác gái cả tự hào đáp: "Bột nhà giã tay chắc chắn khác hẳn bên ngoài . Lát nữa bác sẽ hấp thêm một ít gạo nếp, thành bánh dày cho các cháu mang về nhé."
Khi giã bột, cô mới hiểu công đoạn phức tạp như thế nào. Khó trách chiếc bánh đường đỏ thể mỹ vị đến .