Sau khi , Nhan Yên gắp thêm một miếng bánh khác, mùi bột đậu nành rang thơm lừng xộc mũi, cực kỳ hấp dẫn!
Vỏ ngoài giòn tan, bên trong dẻo dính dai dai, thơm ngọt, nhân tan chảy đường đỏ. Hương vị đa dạng và phong phú, khiến bất cứ ai, dù thích ăn cay hảo ngọt, già trẻ gái trai, đều yêu thích.
Sau khi dùng bữa xong, bác gái cả bắt đầu ngâm gạo nếp nước và bắc nồi lên đun sôi. Gạo nếp ngâm qua đêm sẽ giúp bánh ngon hơn, nhưng vì đủ thời gian nên đành gấp.
Gạo nếp khi hấp chín thì đổ chiếc máng đá sạch sẽ. Cây gậy gỗ cũng cọ rửa kỹ càng. Mọi bắt đầu giã nếp cho đến khi bột trở nên dẻo sệt mới dừng. Bánh giã càng dính thì càng ngon, và càng dễ kéo sợi.
Thẩm Mộc và Nhan Lỗi phiên giã bánh. Thấy trong nhà bỗng dưng thêm hai "nguồn lao động miễn phí", của miễn phí dùng thì thật phí, bác gái cả liền hấp thêm một nồi nữa để bọn họ giã thành bánh dày. Bác , ăn bánh dày cả năm thì sẽ may mắn suốt cả năm.
Sau bữa cơm tối ấm cúng, bác gái cả dẫn vườn, hái cải thảo trắng muốt, rút từng củ cà rốt trắng trẻo còn vương đất lên...
Bác gái cả : "Cải thảo nhà còn đọng sương, ngọt lắm, hầm với thịt thì ngon khỏi bàn."
Bác tiếp lời: "Măng tây chắc cũng sắp thu hoạch , lát nữa bác lấy mấy cây cho hai đứa ăn thử."
Nhan Quốc Hoa xen : "Hái măng tây ít thôi. Ba chỉ cần cải thảo với cà rốt thôi, hai thứ mới là ngon nhất."
Tống Cẩm và Nhan Lỗi thích ăn măng tây, bộ măng tây đều họ bỏ túi.
Thấy cà rốt và cải trắng tươi mọng như thế, cây tề thái mọc giữa vườn lập tức thu hút sự chú ý của Nhan Yên.
Tề thái (cải dại) , dùng để gói sủi cảo xào với thịt heo đều tuyệt vời. Ở chợ, giá loại rau lên đến vài chục tệ một cân cơ đấy!
Cô tìm kiếm một hồi, đào một bó nhỏ.
Thấy cô hăng hái đào rau dại như thế, bác cả hiểu nổi cô cháu gái: "Thứ đó ngon lành gì , bọn bác đút cho heo gà ăn. Bác nhớ nhà thím hai hình như một ruộng lớn, mọc to cành hết , nếu cháu , để bác hỏi thử một tiếng dẫn cháu đào."
Lúc tới bãi đất hoang nhà thím hai, Nhan Yên tựa như chuột sa kho gạo, cũng thấy kho báu!
Cô đào rau dại một cách hưng phấn. Thẩm Mộc ở bên cạnh cũng xắn tay áo lên, nhiệt tình giúp cô đào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-543.html.]
Anh ngờ một ngày, dẫn đào rau dại.
Hết cách , Yên Yên thích mà, hơn nữa rau cho sức khỏe.
Hoàng Tú Lan, vốn luôn giữ vẻ điềm tĩnh, lạnh lùng như một, thấy cả ruộng tề thái, cũng nhịn hỏi chị dâu còn xẻng , bà cũng tham gia nhóm đào rau.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Một lát Tống Cẩm và Nhan Lỗi cũng tới đào rau dại. Nhan Quốc Đống và vợ hai mắt , nghi ngờ tò mò, cũng quyết định đào một ít ăn thử, xem ngon thật .
Trong cốp chất đầy thịt gà thịt vịt, cải trắng cùng với đống tề thái dại tươi mọng, còn cả bánh dày do rể tương lai , cả gia đình thu hoạch về nhà là bội thu.
Nắng chiều dần tắt, cả nhà chuẩn rời .
Trước khi , bác cả dúi tay cô và Thẩm Mộc mỗi một bao lì xì.
Thấy Thẩm Mộc , Nhan Yên nhận lấy thoải mái: "Nhận lấy lì xì đầu năm cho may mắn chứ!"
Vì , cũng nhận lấy.
Mấy Tống Cẩm và Nhan Lỗi ở quê thêm mấy ngày nữa, hiếm khi nghỉ Tết, nên ở bên chăm sóc cha .
Sau khi tạm biệt , chiếc xe chậm rãi lăn bánh, rời khỏi xóm làng, hai bên đường trồng đầy ắp những cánh đồng lúa xanh mướt.
Thẩm Mộc ngoài, cảm thấy hết sức thoải mái.
Bảo cả nhà Yên Yên cứ thích về quê. Bác trai, bác gái đều nhiệt tình, dễ gần gũi. Làng quê đúng là nơi tự do, thoải mái. Nếu hết thời gian, còn đào thêm ít măng nữa...
Mấy tiếng , cuối cùng cả hai cũng trở thành phố quen thuộc.
Đi qua mấy chuyến, cuối cùng cũng chuyển hết thực phẩm quê nhà. Nhan Quốc Hoa bắt đầu chia phần, đưa cho Thẩm Mộc.