Khi tới nhà hàng, cô thấy những khác , thầm buồn bực trong lòng. Bình thường nhà hàng đắt khách lắm, hôm nay vắng tanh, lẽ nào ai đó vung tiền như rác bao trọn ?
Cô phục vụ dẫn tới chỗ. Cả phòng ăn bao phủ bởi hoa tươi, mặt là một bóng lưng cao lớn.
Cô rụt rè kêu lên: "Thẩm Mộc?"
Anh xoay , tay ôm một bó hoa tươi, tới mặt cô.
Nhan Yên quanh một vòng, vẫn tìm thấy Thẩm Viên và bố : "Bố ?" Khóe môi Thẩm Mộc khẽ co giật: "Anh đang cầu hôn em đó, em thể tập trung chút ?"
Cô "" một tiếng, nhanh chóng vai, kinh ngạc che miệng : "Trời ơi, gì thế?"
Phản ứng , giả trân quá mức !
Lúc , một nhóm bạn bè và đột nhiên xuất hiện bên cạnh, khi nãy họ trốn ở , bây giờ đều chui hết.
Thẩm Viên lượn lách tránh bàn ghế như một con mèo vụng về, vì chú ý chân nên lập tức trượt ngã.
Sàn nhà quá trơn, cô trượt văng một cái, cả bó pháo kim tuyến đang cầm tay cũng bay tứ tung. Thấy tình hình , Nhan Yên vội vàng kéo Thẩm Mộc tránh .
Thẩm Viên trượt quá nhanh, cả hai kịp né, và thế là cả ba đều ngã nhào xuống đất.
Mọi lập tức đỡ cô dậy. Nhan Yên xoa đầu, cảm thấy choáng váng, lo lắng hỏi: "Yên Yên, em chứ, đau chỗ nào ?”
Nhan Quốc Hoa và Hoàng Tú Lan, cùng với bà nội Thẩm, đều tiến tới hỏi thăm và trách yêu cô cháu gái: "Cháu vụng về quá, Yên Yên thương đấy!"
Thẩm Viên cũng đỡ đầu: "Thật, thật xin , em cố ý."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Không , ." Nhan Yên nghỉ một lát, thấy đỡ choáng váng hơn. Cô đỡ dậy, quên an ủi Thẩm Viên: "Cũng coi như là một buổi cầu hôn khó quên, khác biệt với ."
Cô nghiêng đầu với Thẩm Mộc: "Nhẫn ?"
Thẩm Mộc ngơ ngác, cô : "Anh cầu hôn mà, đừng là nhẫn nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-545.html.]
Anh móc từ trong túi áo một chiếc hộp nhẫn, mở , đeo chiếc nhẫn ngọc ngón áp út của cô.
Nhan Yên nghiêng : "Được , cầu hôn thành công ! Mọi chúc phúc chúng con !"
Cô còn thúc giục Thẩm Viên: "Bắn pháo giấy chứ, em buông lơi chức vụ tạo khí đấy nhé!" Thẩm Viên và bà nội , đồng loạt bấm nút.
Tiếng đùng vang lên, hoa giấy bay lả tả từ trời rơi xuống.
Nhan Yên về phía Thẩm Mộc. Vừa vặn lúc , cũng cô, rạng rỡ đến mức thấy cả mắt.
Mặc dù quá trình vượt khỏi kế hoạch, nhưng tóm , kết quả vẫn vui vẻ.
Sau đó, hai gia đình cùng ăn cơm, thương lượng về hôn sự và các khoản chi phí tổ chức đám cưới.
Những lớn một bàn riêng, đám trẻ tuổi bọn họ một bàn.
Lần ông bà nội và cha Thẩm Mộc đều đến, cả ông bà ngoại với bố Nhan Yên cũng mặt. Ngoại trừ cả Thẩm Duật thể tới, hình như công ty tạm thời chút việc gấp.
Nhan Yên, Thẩm Mộc và Thẩm Viên bắt đầu nhập tiệc, ăn uống vui vẻ.
Thẩm Viên cạnh Nhan Yên, thầm nghĩ, chị dâu mà cô chọn đúng là tuyệt VỜI!
Vô tình khiến lễ cầu hôn của chị dâu hỏng bét, nhưng Nhan Yên hề trách mắng cô.
Thấy Thẩm Viên và Nhan Yên ở chung hòa hợp, bà nội Thẩm : "Nhìn hai đứa nó như chị em ruột , chắc chắn sẽ thiết, cần lo lắng về vấn đề chị dâu em chồng. Yên Yên gái, khuôn mặt phúc hậu, thấy là một đứa bé ngoan ngoãn. Lần đầu tiên thấy, ưng đứa nhỏ ."
Bà ngoại khẽ gật đầu: "Tiểu Thẩm cũng , chuyện hợp gu với ông cụ nhà , hiếm khi thấy ông thích một đứa cháu như thế."
Hai bên thông gia khen ngợi lẫn , vui vẻ kể những câu chuyện gia đình.
Chuyện hôn sự gần như quyết định xong, cụ thể tổ chức đám cưới thế nào, thì hỏi ý kiến trong cuộc.
Một bữa cơm, kéo dài đến khi trời tối đen.