Chờ một hồi lâu, vẫn thấy Nhan Yên chuyện, ngước mắt lên, thấy cô đang chăm chú lật xem album váy cưới.
Ngón tay cô trắng nõn thon dài, ngón áp út là chiếc nhẫn ngọc do chính thiết kế. Ánh hào quang từ viên ngọc càng tôn lên vẻ xinh rạng ngời gò má cô.
Anh mở lời: "Yên Yên, buổi chiều nếu tạnh mưa, dẫn em đến một nơi."
Cô hỏi: "Nơi nào cơ?"
"Đến đó em sẽ ," trả lời qua quýt, ý úp mở.
Đến giờ cơm trưa, ngoài cửa sổ vẫn mưa, chẳng lúc nào mới chịu dừng.
Hai lái xe tới một khu biệt thự cao cấp. Người môi giới chờ sẵn ở đó từ lâu. Họ theo môi giới, bước một khu dân cư biệt lập.
Nhan Yên nghiêng đầu hỏi: "Anh định mua nhà ?"
Thẩm Mộc cảm thấy cô dùng từ chuẩn, bèn sửa : "Không mua nhà, mà là chúng mua nhà.”
Cô chớp mắt mấy cái: "Em thấy mỗi chúng đều nhà riêng , cần tiêu tiền mua nhà thêm . Em thể chia đôi, thể sống ở hai căn nhà..."
Anh dịu dàng đáp : "Chia đôi dọa quá. Chúng cứ xem .”
Người môi giới đang phía đột nhiên dừng , chỉ một căn nhà mặt và thao thao bất tuyệt: "Đến , chính là chỗ . Căn biệt thự ở vị trí độc lập, vườn hoa lớn, ban công rộng rãi, diện tích sử dụng thực tế 600 mét vuông, tổng cộng năm tầng, ba tầng mặt đất, hai tầng hầm, tám chỗ đậu xe..."
Người môi giới chỉ trỏ cực kỳ khoa trương, khiến Nhan Yên thấy buồn . Một gia đình bình thường nhiều nhất chỉ một hoặc hai chiếc xe, nhà nào cần tận tám chỗ đậu xe cơ chứ?
Cô chợt nhớ tới trông thấy gara nhà Thẩm Mộc, nơi đỗ mười mấy chiếc xe sang trọng. Môi cô giật giật, cơ mặt cứng . Người giàu mua xe như mua đồ chơi , quả thật cần nhiều chỗ đậu xe!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-547.html.]
Vốn tưởng rằng mở quán ăn kinh doanh hơn một năm kiếm hơn trăm vạn, đối với bình thường mà , cũng coi như đột nhiên giàu , là một tiểu phú bà .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Dưới sự truyền miệng của Vương Lệ Phân, chuyện của cô lan khắp khu dân cư. Tốt nghiệp hơn một năm, cô dựa chính bản mua một căn nhà, thật sự giỏi giang!
Sự tích Nhan Yên mở tiệm kiếm tiền mua nhà khiến các bậc cha trong khu dân cư đều dùng cô để thúc giục con cái nhà phấn đấu cố gắng. Cô may mắn trải nghiệm cảm giác "con nhà " là như thế nào. khi so sánh với những gia đình giàu chân chính, tài sản của cô quả thực chẳng đáng nhắc tới, thậm chí ngay cả một căn biệt thự cũng mua nổi.
Lúc ban đầu cô cũng từng chút d.a.o động, nhưng giờ phút , trong lòng cô còn cảm giác mất thăng bằng nữa.
Cô và Thẩm Mộc, giống như Lý Xuân Đào và các học sinh sinh ở thành phố, hề chạy cùng một tuyến đường, thể dùng để so sánh.
Còn nếu so sánh, cô chỉ cần tự so sánh với chính thôi.
Cô của ngày hôm nay giỏi hơn cô của ngày hôm qua một chút, như là .
Thấy cô còn đang ngẩn , Thẩm Mộc chủ động : "Gần đây chạy khắp nơi, cuối cùng cũng chọn trúng căn biệt thự . Chủ yếu là vì diện tích lớn, thể vườn. Vườn thể trồng hoa, vườn thể trồng cây ăn trái, rau dưa, thỏa mãn ước mơ tự cung tự cấp của em. Ở giữa còn một cái ao, thể nuôi cá nữa. Thế nào, em thích ?"
Nghe thể trồng rau trồng cây ăn trái, Nhan Yên cực kỳ động lòng: " em tạm thời mua nổi!"
Sự kiên định và chính trực của cô khiến Thẩm Mộc thương xót, nhịn xoa đầu cô: "Nhà do bà nội tặng, chút tiền với nhà họ mà chỉ là cọng lông trâu thôi, nên em cứ yên tâm nhận lấy."
Nhan Yên nghiêm túc: " em , tiền mua nhà cưới thì hai bên chia đôi, thể chiếm lợi của ."
Cho dù bán căn nhà đang xây, cũng đủ một nửa tiền mua căn biệt thự . Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa để dành một khoản tiền, nhưng cô tính lấy.
Có lẽ qua một năm nữa, cô thể góp đủ một nửa tiền nhà.