Nhan Yên: "Không , đời còn bao nhiêu công ty mà. Chỗ thì chúng tìm nơi khác."
Thẩm Viên phụ họa gật đầu: "Công ty thực tập cũng khá xa, tuyến xe buýt riêng luôn. Em chỉ mượn xe hai lái một chút, thế mà đồn là lái xe sang để khoe giàu. Dì giúp việc nhà em còn lái BMW chợ cơ mà, gì mà bàn tán chứ."
"Anh mua đồ kho cho em , còn cần thêm gì ?" Thẩm Mộc chen cuộc trò chuyện của hai . Anh em gái cứ tạo thêm gánh nặng cho Yên Yên.
"Muốn chứ!" Thẩm Viên dừng một lát, tiếp: "Giờ chỉ đồ kho mới cứu rỗi tâm hồn em thôi!"
Cô nàng tiếc nuối: "Giá mà Khả Khả ở đây nhỉ, chỉ em chén hết chỗ ... Ha ha."
Cô mở nắp hộp , mùi đồ kho lập tức lan tỏa, hương vị cực kỳ thơm, giống mùi xiên nướng.
Cô chờ nổi nữa, vớ lấy một miếng sụn gà tam giác. Mùi hương nồng nàn tự nhiên, quyện cùng vị nước kho cay tê, vị thịt đậm đà hệt như mùi đầu thỏ kho chân thỏ kho.
Lúc c.ắ.n xuống, cô cảm nhận ngay độ giòn rụm, sần sật của sụn gà. Sụn gà bọc trong lớp sa tế ớt và hạt thì là thơm lừng, cô nàng nhét hết miệng. Vị sụn giòn mềm, nước ớt tươi non.
Vụn thịt gà tươi roi rói, thơm cay, cay đến mức ngừng hít hà...
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Ăn xong một miếng, thấy ngón tay dính đầy dầu ớt, Thẩm Viên thản nhiên húp sạch.
"Thơm xỉu, đúng là gây nghiện!"
Cuối cùng, Chu Á cũng mua nửa cân sụn gà tam giác. Sau Tết Nguyên Tiêu, hôm quán đồ kho mở bán, trong tiệm mắt món mới là thịt bò xé sợi, khiến Chu Á, lúc vẫn còn đang quê ăn Tết, thèm c.h.ế.t.
Ngày hôm , cô lập tức vội vã về thành phố.
Kết quả, món mới (thịt bò xé sợi) dường như gây tiếng vang lớn lắm. Cứ cách hai tuần, quán kho sẽ giới thiệu một món mới, ví dụ như lúa mì kho, măng kho, bắp cải kho...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-555.html.]
Dường như Nhan Yên nấu cải bắp kho để giúp đỡ nông dân quê. Bây giờ trong tiệm vẫn bán măng tươi và bắp cải, nhiều cư dân sống gần đó quen ghé qua tiệm cô để mua rau.
Măng tre giòn non, kho lên cực kỳ thơm. Chỉ là đồ chay nên ăn ghiền, hôm nay món sụn gà tam giác Chu Á cực kỳ mong đợi.
Thấy Thẩm Viên bắt đầu thưởng thức, Chu Á nhịn mà hỏi.
Thẩm Viên chép miệng một cái: "Nhìn l.i.ế.m sạch ngón tay thế là sụn gà ngon cỡ nào đấy."
Mùi hạt thì là bay tới, quả nhiên khiến Chu Á thèm chảy nước miếng. Cô nàng chỉ hận thể mọc đôi cánh, bay thẳng về phòng trọ ngay lập tức.
Sau khi tạm biệt Chu Á, Thẩm Viên nếm thử thêm mấy món khác. Cô nhận thấy khách trong tiệm ngày càng đông, bèn với Nhan Yên: "Ngày mai em vặn rảnh, lúc hai chụp váy cưới, em thể đến giúp một tay."
Nhớ tới màn cầu hôn cô em quậy tưng bừng đây, Thẩm Mộc theo bản năng cau mày: "Em đừng tới phá đám là giúp lắm ."
"Anh hai, là trai em , thể những lời lạnh lùng như thế." Cô nàng che ngực, trưng vẻ mặt "tổn thương sâu sắc" về phía Nhan Yên: "Chị dâu, bắt nạt em kìa."
Nhan Yên xoa đầu cô, an ủi: "Ngày mai nếu em ngại chán, cứ tới . Chị vui lòng chào đón em."
"Thật ạ? Tuyệt vời quá! là chỉ chị dâu hiểu em nhất!" Có chị dâu chỗ dựa, Thẩm Viên vênh váo hừ lạnh một tiếng với hai.
Thấy Thẩm Viên gần như treo cả lên Nhan Yên, Thẩm Mộc thể gì đây? Anh chỉ thấy ghen tị và hâm mộ. Anh còn ôm cô đủ!
Nhan Yên tiễn khách xong, xe buýt trở về nhà.
Ông bà ngoại cô cũng đang ở đó. Gần cuối tháng ba, nhà Nhan Yên sửa sang gần ba tháng. Đường dây điện ngầm lắp đặt xong xuôi. Giờ chỉ cần mua đồ gia dụng, chăn ga gối nệm, đợi thông gió nửa năm là thể dọn ở.