Vừa xuống xe, Trác Lê chạy thẳng tới nhà Nhan Yên.
Vừa thấy bạn , Nhan Yên vô cùng mừng rỡ: "Lê Lê, tới !"
Trác Lê vòng quanh cô mấy vòng: "Yên Yên nhà chúng đúng là một cô dâu xinh , khi trang điểm lên còn hơn vạn phần."
"Cậu trêu ghẹo tớ nữa ." Nói xong, Nhan Yên chú ý tới trai cùng tiến chung với Trác Lê.
Cậu mặc đồ nỉ, gương mặt non nớt, trông khá xa lạ.
Thấy bạn đằng , Trác Lê hào phóng giới thiệu: "Tần Phàn, bé yêu kém tuổi của tớ đây, năm nay mới lên học năm nhất đại học."
Nhan Yên trợn tròn mắt, hết sức kinh ngạc.
Cô thấp giọng: "Giỏi đó, bạn trai trẻ quá mức quy định luôn ."
Trác Lê khiêm tốn : "Cũng tạm , chủ yếu là nấu cơm ngon. Ngày nào tớ tan về cũng thể ăn cơm nhóc nấu."
Nhan Yên: "Còn nấu cơm , tệ tệ. Đợi chút, hai ở chung với ư!"
Trác Lê "Ừ" một tiếng, dữ dằn thốt lên: "Quen tới một tháng tớ 'xử' nhóc ."
Đôi mắt Nhan Yên run rẩy.
Sẽ, sẽ là cái kiểu "xử" mà cô nghĩ đó chứ?
Thịt bò tươi non, mùi hành đậm đà, Trác Lê đúng là nhanh tay thật.
Sau khi thợ trang điểm trang điểm cho Thẩm Viên xong, Nhan Yên đẩy Trác Lê trang điểm, đồ dâu phụ.
Thay quần áo xong, chuyện mấy phút, bọn họ bỗng thấy tiếng ồn ào bên ngoài, hình như là đội đón dâu bên đàn trai tới lầu.
Thẩm Viên chạy qua , đó phấn khích chạy về: "Tới , mau đóng cửa phòng ! Tuyệt đối thả bọn họ một cách dễ dàng."
Trác Lê bối rối: "Em em họ của chú rể ? Sao em giúp ?"
"Anh hai thì chứ! Chị chủ Nhan là bạn bè kiêm chị dâu của em mà!" Thẩm Viên cứng cổ: "Để em chặn cửa! Khả Khả, Tri Tri, các còn gì nữa, mau tới giúp !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-560.html.]
Khâu Khả và Úc Nam Tri từng thấy cô em gái nào thích "hành" trai như thế, nhưng mà các cô đều là bạn của chị chủ Nhan, đương nhiên bên cạnh chị chủ Nhan, giúp cô chặn cửa .
cảnh tượng dùng bạo lực đẩy cửa xông hề xuất hiện.
Người ngoài cửa lịch sự gõ cửa phòng, với các cô sẽ nhét bao lì xì qua khe cửa.
Giây kế tiếp, quả nhiên một bao lì xì to tướng nhét từ ngoài khe cửa .
"Tớ lấy hai bao nhé." Úc Nam Tri vô cùng mừng rỡ, trông chả tí liêm sỉ gì cả.
Trác Lê cũng nhanh tay nhận tiền lì xì. Lúc ngoài khe cửa bắt đầu nhét bao lì xì thứ hai, thứ ba . Sau khi nhét ba lượt, Nhan Yên thể yên nữa: "Thôi , để bọn họ ! Mấy cái đều là tiền của tớ đó."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trác Lê hiểu rõ tính nết cô bạn, trêu chọc: " là đồ keo kiệt."
Các cô tránh , cho .
Thẩm Mộc và Thẩm Duật đều ăn mặc trang nghiêm, hình cao ráo, chân dài, khiến thể rời mắt khỏi hai em. Một như tùng trúc giữa tuyết, nho nhã thanh tú, tràn đầy phong thái dịu dàng.
Một mặt mày góc cạnh, ung dung tự tin, toát khí chất áp đảo trời sinh.
Lúc đối diện với ánh mắt của Thẩm Duật, cảm giác như phạm nhân đang tra hỏi. Anh mở miệng, giọng lạnh lùng: "Còn một chiếc giày khác ở ?”
Úc Nam Tri nâng tay, chỉ về một hướng...
Không tới ba phút, đôi giày cưới tìm thấy một cách thuận lợi.
Các cô giấu kỹ, nhưng cuối cùng chính nhà tiết lộ. Trác Lê giậm chân: "Mấy đứa ý chí gì hết! Mới tra hỏi đôi ba câu tự khai sạch ."
Úc Nam Tri bĩu môi thanh minh: " cả của Viên Viên đáng sợ quá, dù là chị, chắc chị cũng chịu nổi ."
Thẩm Viên vô cùng thấu hiểu: " , tớ ở nhà sợ trời sợ đất, chỉ sợ mỗi cả tớ."
Trác Lê thoáng Thẩm Duật. Người đàn ông toát khí chất áp bức mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén đầy tính công kích. Chỉ cần qua, cô nhận đây chắc chắn là kiểu khách hàng cực kỳ khó chiều trong công việc.
Cô quan sát thêm vài nữa, Tần Phàn cạnh lập tức tiến gần, bóp nhẹ eo cô một cái vẻ khó chịu.