Thêm cả, cho phép ở bên cạnh cô ...
Thẩm Mộc nhẹ: "Em tự , thế ?"
Nhan Yên đành chịu. Ai bảo cô yêu một trai ít , dễ mắc cỡ sợ hãi chứ?
Hai đắp chăn trò chuyện thêm một lúc, mí mắt Nhan Yên sắp mở nổi nữa, cô ngủ .
Tối hôm , mưa cứ rơi rả rích, thể ngoài dạo. Làm để g.i.ế.c thời gian? Đương nhiên là xem phim !
Bây giờ cũng phim gì đặc sắc, cô chỉ mở đại một bộ lên xem. Xem một lát, nam nữ chính bắt đầu hôn say đắm...
Không khí xung quanh thoáng chốc nóng lên, trong phòng khách yên tĩnh.
Thẩm Mộc cầm điều khiển TV bàn : "Anh đổi kênh khác nhé."
Nhan Yên chống cằm, thờ ơ nâng mí mắt: "Hay là, chúng thử xem ?"
Cô vẫn hôn môi cảm giác như thế nào!
"Em, em chắc chắn chứ?" Thẩm Mộc cũng , lẽ là m.ô.n.g lung triền miên. Nhan Yên gật đầu xác nhận.
Cô thậm chí còn chủ động nâng cằm , đôi môi hồng nhạt mềm mại, giống như cánh hoa đào tháng ba, chỉ thôi cũng hôn lên . Nhan Yên bắt chước nam chính trong phim, nghiêng đè xuống, chống hai tay lên ghế sofa như giam giữ phía .
Người cô đè vô cùng phối hợp, hề phản kháng chút nào, mặc cho cô sờ soạng.
Khoảng cách càng lúc càng gần, gần đến mức Nhan Yên thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt, tao nhã , dễ chịu.
Lúc cô áp sát, sợ hãi nhắm chặt hai mắt. Nhan Yên trừng mắt: "Nếu sợ thì em ..."
"Đừng ." Người phía nắm chặt cổ tay cô, giọng khàn khàn, vội vàng thúc giục: "Nhanh lên một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-570-ngoai-truyen.html.]
Nhan Yên "" một tiếng, mạnh dạn nắm lấy cằm . Cô hôn lướt qua môi , nhanh chóng rời . Thình thịch, thình thịch. Tim đập nhanh quá! Cảm giác thật kỳ diệu.
Cô chạm môi quá nhanh, khiến Thẩm Mộc bứt rứt, hổ căng thẳng. Anh khẽ hỏi: "Yên Yên, thể hôn em một nữa ?"
Cô hôn , bây giờ để hôn , hình như cũng là chuyện đương nhiên.
Trong khi chờ cô gật đầu, Thẩm Mộc thấp thỏm đến mức thở dốc. Sau khi cô đồng ý, kiềm chế nữa, một tay cố định gáy cô, đôi môi nữa dán lên cánh môi mềm mại .
Trời đất bỗng cuồng. Đến khi Nhan Yên hồn thì vị trí đảo ngược. Cô đang đè phía .
Thẩm Mộc nhẹ nhàng mơn trớn viền môi cô, giọng run rẩy: "Nhắm mắt ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Anh vụng về lạ lẫm, từ từ miêu tả hình dáng đôi môi cô.
Hai dính chặt lấy , quấn quýt rời. Cả thế giới như dừng trong khoảnh khắc, chỉ còn tiếng thở dốc dồn dập của cả hai. Hàng mi dày của lướt nhẹ qua gò má cô, mang đến cảm giác tê dại như dòng điện chạy qua.
Thẩm Mộc mở mắt, bắt gặp đôi mắt long lanh, hút hồn của cô. Lông mi khẽ run, dịu dàng dụ dỗ: "Nhắm mắt em."
Hôn mà cứ mở mắt chằm chằm như thật kỳ lạ! Ánh mắt xinh cứ rời, khiến Thẩm Mộc cảm thấy ngượng ngùng!
Anh ngại ngùng bất lực, Nhan Yên đành thuận theo, ngoan ngoãn nhắm mắt .
Thẩm Mộc mừng rỡ, áp môi lên môi cô nữa. Đó là nụ hôn nóng bỏng nhẹ nhàng, tinh tế và đầy ấp ủ. Anh chờ đợi giây phút từ lâu .
Đôi môi cô mềm mại tựa cánh hoa hồng, mang đến cảm giác tê dại từ cột sống dâng lên. Nhan Yên choáng váng vì quen, lỗ mũi hai vô tình chạm khiến cô đau điếng, khẽ cau mày.
"Anh xin ." Anh dịu dàng xoa dịu cánh môi cô.
Cô hôn đến mức hít thở thông. Trong cơn mê man, cô thể cảm nhận một sự khác lạ. Đầu óc cô cuồng: Thẩm Mộc rốt cuộc đang nghĩ cái gì trong đầu ?
Đột nhiên, cơ thể của trở nên cứng đờ.