Khi Nhan Yên choàng tay ôm cổ , đáp hành động của , sự vui sướng tột độ lấp đầy bộ lồng n.g.ự.c chỉ trong nháy mắt.
Chỉ một cử chỉ lơ đãng, một sự khiêu khích tùy tiện của cô cũng khiến vui vẻ khôn cùng.
Trên đời , niềm vui nào sánh bằng niềm vui .
Anh hôn cô cuồng nhiệt hơn, đôi môi dán sát vành tai cô, giọng khàn đặc: "Anh ngốc lắm, học chậm, nên cần học tập thêm nhiều nữa. Yên Yên, em đừng chê nhé?"
Nhan Yên: "... Im ." Sau lưng là tấm cửa sổ lạnh lẽo, phía là nhiệt nóng như lửa của đàn ông. Lúc hôn, mút gặm cắn, mãnh liệt nhưng vẫn đầy dịu dàng.
Trong thoáng chốc, cô thấy cổ áo sơ mi của xộc xệch, để lộ một mảng lớn da thịt ở xương quai xanh và bả vai.
Yết hầu lăn lên trượt xuống, xương quai xanh trông thật quyến rũ và cuốn hút. Cô kìm , ngón tay khẽ vuốt một đường thẳng xuống ...
Khi tay cô dán lên n.g.ự.c , xuyên qua lớp áo sơ mi mỏng, cô cảm nhận nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của đối phương.
Tiếng tim đập vang lên thình thịch, hỗn loạn cả một vùng.
Cô thể thừa nhận, đàn ông quả thực . Cô quyến rũ mất .
Khi cô đang xoa n.g.ự.c , đàn ông vẫn đang ôm hôn cô say đắm bỗng nhiên bất lực dừng , cúi đầu, vùi mặt hõm cổ cô.
Giọng khàn khàn, trầm thấp: "Yên Yên, để ôm em một lát ."
Phải mất một lúc lâu, khi định , mới dám len lén cô: "Bây giờ chúng dạo nhé?"
Nhan Yên lướt mắt qua gò má dần dần ửng đỏ của , bất giác từ xuống , ánh mắt dừng ở một vị trí nhạy cảm: "Anh thật sự chứ?"
"Em gì ? Không chỗ đó!" Thẩm Mộc cảm thấy vô cùng hổ, kìm giơ tay lên che lấy mắt cô.
Bị cô chăm chú như , hình như " em" của dấu hiệu rục rịch nữa.
Nhan Yên che mắt, cảm thấy cạn lời. Cô hận thể thề thốt: "Nếu lo cho thì em cũng chẳng thèm xuống quần !"
Nhan Yên hận thể thề với trời: "Được , em nữa. Chúng xuống lầu dạo một lát cho tiêu cơm."
Lông mi cô khẽ run lên lòng bàn tay , cảm giác như một dòng điện chạy qua, kích thích cả tê dại. Thẩm Mộc vội vã buông tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-573-ngoai-truyen.html.]
Hai dắt tay , cùng xuống lầu.
Gió đêm thổi lất phất, mang theo mùi hương hoa thơm ngát.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đột nhiên, trong khí thoang thoảng mùi vịt thơm lừng.
Cô hít hà một : "Hình như phía bán xiên nướng!"
Thẩm Mộc hiểu ý cô: "Em ăn ? Vậy chúng mua nhé. Sắp ngủ nên chỉ ăn ít thôi."
"Được , ." Nhan Yên bĩu môi, ăn vài xiên cho đỡ thèm cũng .
Sau khi nhận xiên thịt nóng hổi, Nhan Yên bắt đầu tuốt thịt. Cô c.ắ.n một miếng thịt nướng mọng nước, tiếng xèo xèo của mỡ như vẫn còn đọng trong khoang miệng. đột nhiên, đầu lưỡi cô cảm thấy đau rát.
Cô khẽ nhăn mày: "Lưỡi em đau quá, cho ăn hết đó."
Thẩm Mộc cúi đầu, vẻ mặt ngượng ngùng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Áo sơ mi của cũng em vò nát ."
Nhan Yên theo ánh mắt xuống chiếc áo sơ mi trắng phẳng phiu. Phía vẫn thẳng thớm chỉnh tề, nhưng đằng nhăn nhúm, đặc biệt là vùng ngực, nơi áo sơ mi kéo nhăn nhúm một cách đáng ngờ.
C.h.ế.t tiệt, cô mãnh liệt đến thế cơ ?
Ánh mắt Nhan Yên lơ đãng, nhai miếng thịt trong miệng : "Vậy chúng huề ."
Hai một hồi dần thấm mệt, bèn xuống chiếc ghế đá ven đường.
Nhớ đến hâm mộ một đôi tình nhân khác đang rúc với , Nhan Yên cũng nghiêng đầu qua.
Trên vai đột nhiên nặng thêm, trong mắt Thẩm Mộc lộ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
Cái đầu xù lông của cô nhích qua nhích vai , hình như cuối cùng cũng tìm một tư thế thoải mái nhất, dừng .
Thẩm Mộc rũ mắt cô một cái, ngẩng đầu ngắm cảnh đêm xa xa, dòng xe cộ và qua . Anh hưởng thụ khoảnh khắc yên tĩnh chỉ hai thế .
Bỗng nhiên, Nhan Yên thét lên kinh hãi, phá vỡ bầu khí tĩnh lặng.
"Ai nha, mỡ dính lên quần áo ! Chúng nhanh về giặt thôi, nếu lát nữa khó rửa sạch lắm."