Uống t.h.u.ố.c bổ mấy ngày nay, vì quá bổ mà cả ngày cứ tràn trề sinh lực, mỗi cao trào đều xảy chuyện.
Có một thiếu chút nữa "chuyện ", kết quả là Nhan Yên đến kỳ kinh nguyệt, bụng cô thoải mái.
Anh chỉ thể ôm gối, ghế sô pha phòng khách ngủ.
Ngủ ghế sô pha mấy ngày khiến cổ đau nhức.
Hai tan chợ mua thức ăn, thấy xoa gáy mấy , Nhan Yên : "Không thoải mái ? Lát về em xoa bóp cho ."
Cô đến kỳ kinh nguyệt mấy ngày nay, cố ý tìm Nhan Quốc Hoa xin phương thuốc, nấu cháo gà hầm táo đỏ với canh hạt sen táo đỏ, mỗi ngày dùng đủ kiểu lừa lọc bồi bổ thể cô.
Cô cũng là , tất nhiên cũng sẽ thương .
"Không cần , em cũng mệt mỏi cả ngày." Thẩm Mộc xách thức ăn dắt tay cô: "Về nhà nấu đồ ngon cho em.”
"Tối nay, thể dọn phòng ngủ ngủ."
Nghe cô thế, Thẩm Mộc niềm vui bất ngờ ập xuống, khiến choáng váng đầu óc: "Hết ?"
Ánh mắt hai giao , cúi đầu xuống, tiếp tục lùa cơm.
Sau khi đêm đến, Thẩm Mộc đ.á.n.h răng rửa mặt, vội vàng giục cô phòng tắm.
Mọi chuyện diễn thật tự nhiên, như nước chảy thành sông.
Sau vài thở gấp gáp, chớp chớp mắt đầy vẻ thể tin nổi, thể chấp nhận việc đ.á.n.h bại nhanh chóng như .
Trong con ngươi mờ mịt nước, lỗ tai ngượng nghịu đỏ bừng tựa như đóa hồng.
Nhan Yên chủ động an ủi : "Không , hình như ai đầu tiên cũng như . Hôm nay trễ lắm , chúng ngủ sớm một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-576-ngoai-truyen.html.]
Trước khi cưới cô nên vẫn bình tĩnh. bình tĩnh nổi, tròng mắt ướt nhẹp: "Yên Yên, ..."
Không đợi xong, Nhan Yên lập tức nhận thứ gì đó lạ quen chọc cô.
Đối diện với hốc mắt đỏ hồng hết sức đáng thương của , Nhan Yên thoáng mềm lòng: "Vậy, thử một nữa nhé."
Rất nhanh, Nhan Yên hối hận.
Anh thì gầy gò, ốm yếu, thực tế cánh tay lực, tràn trề sức mạnh.
Cái "nhóc mít ướt" , càng khiêu khích càng mạnh mẽ đến đáng sợ.
Sau khi trải qua một hồi, Nhan Yên mệt đến mức còn sức nhấc tay. vẫn "ôn bài" thêm nữa, sợ cô mít ướt nhè. Bị dày vò đến đêm khuya, khi cô ôm lòng, ân cần hỏi: "Yên Yên, em mệt lắm ?” "Yên Yên, em lắm.” "Yên Yên, như em thấy dễ chịu ?” Cô thể chịu nổi những lời thì thầm bên tai nữa, đành rên rỉ: "Im miệng ."
Sáng hôm , bàn ăn trứng ngâm rượu, thêm cả món bánh bao cô yêu thích.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Thịnh soạn quá!" Cô c.ắ.n một miếng bánh bao lớn, nhân bánh còn nóng hổi, vỏ mỏng nhân dày, nước thịt thơm ngon chảy cô húp trọn.
Thẩm Mộc dùng thìa khuấy canh rượu, đợi cho chén canh bớt nóng mới đẩy tới mặt cô: "Ừm. Em dễ mệt, nên cần bồi bổ. Sau mỗi ngày ăn cơm xong chúng dạo nửa tiếng, cuối tuần thì cùng chạy bộ nhẹ nhàng."
Nghe cô dễ mệt, Nhan Yên khỏi nhớ về đêm qua... Anh dày vò cô đến tận khuya mới buông tha. Lúc bắt đầu thì cô mệt lắm, nhưng đêm qua ngủ sâu như c.h.ế.t, sáng nay thức dậy cả cơ thể nặng trịch như một ngọn núi đè lên. Sáng sớm lúc cô tỉnh, còn ngượng ngùng vùi nửa mặt trong chăn.
Cứ như thể tối qua ôm chặt cô lòng, đủ chuyện điên rồ là hai khác hẳn với đàn ông đang mặt cô lúc .
Cô liếc một cái, thấy ánh mắt ngượng nghịu, dáng vẻ yếu ớt đáng thương, dễ bắt nạt. sự thật là cánh tay ôm cô rắn chắc, như ghim cô lòng, tràn đầy sức mạnh.
Ôi, đàn ông đúng là loài hai mặt!
Sau khi dùng bữa sáng xong, hai vợ chồng bắt đầu mở tiệm.