Cô đặt đũa xuống, lau miệng, chậm rãi phòng ngủ.
Anh cô đầy uất ức, nức nở : "Em chơi với bạn mà thèm rủ , định tìm tám mẫu nào đó , hả, huhu?"
Cô dịu giọng dỗ dành: "Được . Để em với Viên Viên một tiếng, sẽ cùng cô nữa. Chỉ hai đứa biển chơi thôi nhé."
Nghe , nước mắt của Thẩm Mộc lập tức biến mất, đôi mắt sáng rực lên: "Thật luôn ạ?"
"Thật mà." Nhan Yên hết cách với trò nũng nịu của , vội giục: "Ra ăn cơm , đừng nhịn đói nữa."
Thẩm Mộc đắc ý hất cằm.
Xem kìa, xem kìa, cô quả nhiên thương .
Cô yêu !
Đến kỳ nghỉ hè, hai biển chơi nửa tháng. Sau khi ăn hải sản chán chê, cả hai mua vé xe đến thăm ngôi làng mà cô từng đến giúp đỡ năm xưa...
Thẩm Mộc thì phụ thím hái bông, còn Nhan Yên đến trường học nấu món Xương nướng tương.
Món xương nướng tương cô nấu năm đó khiến lũ học sinh nhớ nhung lâu.
Mấy học sinh mới nhập học cũng từng về món ăn huyền thoại qua lời kể của các chị cũ, thèm đến nhỏ dãi. Nhan Yên bắt tay nấu món Xương nướng tương trong căn bếp đơn sơ. Ngoài hành lang, lũ học trò thành hàng ngay ngắn, thi thoảng lén lút bên trong.
Chẳng khi nào mới nấu xong, bọn trẻ hít hà mùi thịt cho đỡ thèm, nhưng càng ngửi càng thấy đói bụng, càng ăn hơn nữa.
Cuối cùng, bọn chúng cũng thấy Nhan Yên tắt bếp, báo hiệu món ăn thành.
Trên mặt mấy đứa nhỏ ngạc nhiên mừng rỡ, lập tức kêu gọi bạn bè, mau mau xếp hàng ăn Xương nướng tương.
Cả đám bưng chén cơm, cảm thán: "Thật là thơm quá, mùi vị vẫn giống hệt xương nướng tương năm đó!"
Thẩm Mộc hái bông về cũng cùng nhập tiệc.
Sắc trời dần tối, họ .
Cả hai thuê một chiếc xe, dự định đến nhà khách trấn ở.
Lúc lên xe, một đứa trẻ tặng họ hai quả lê vàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-578-ngoai-truyen.html.]
Thẩm Mộc, vẫn ám ảnh bởi kinh nghiệm bán đồ ăn đây, theo phản xạ hỏi: "Cái ... trả tiền em?"
Đôi mắt đen láy trong veo của đứa trẻ chớp chớp: "Không cần ạ, đây là lê nhà em, đáng bao nhiêu, chị đừng chê."
"Chị chê , chị thích ăn lê lắm, cám ơn em." Nhan Yên nhận lấy quả lê, cầm tay thấy nặng trịch.
Đối với họ, quả lê chỉ cần tiêu tiền là thể mua ; nhưng đối với lũ trẻ vùng núi nghèo khó , đây là món quà chân thành và quý giá nhất mà chúng thể trao tặng.
Thật chất phác và hiền lành.
Hết mùa hè, tiếp tục đón Trung thu.
Nhan Yên vốn định xin nghỉ hai ngày, cùng Thẩm Mộc về nhà họ Thẩm thăm hỏi .
Thẩm Mộc cần, cứ để đến Tết về một chuyến là .
Nhan Yên vẫn lễ phép chu đáo, cô gọi điện thoại hỏi thăm nhà họ Thẩm, dặn giữ gìn sức khỏe, hẹn đến Tết sẽ về thăm.
Tới Tết Trung Thu, cô dẫn Thẩm Mộc cùng ăn bữa cơm đoàn viên với Nhan Quốc Hoa, Hoàng Tú Lan và ông bà ngoại.
Sau Trung Thu, nhanh đến lễ Quốc Khánh, thời tiết càng ngày càng lạnh hơn...
Khi Thẩm Mộc giúp cô giặt đồ, nước lạnh buốt khiến mấy đầu ngón tay của đỏ ửng lên.
Nhìn thấy cảnh đó, Nhan Yên khỏi nhớ khoảnh khắc cô bắt đầu nhận động lòng với ...
Chính là vì giặt chiếc váy giúp cô sạch sẽ vô cùng.
Khi đó, cô bỗng nhiên nảy sinh ý lấy đàn ông chồng!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Sau đó, cô quả nhiên . Sau khi cưới, vài bộ quần áo khó giặt hoặc những chỗ sạch, đều sẽ giặt giùm cô.
Nhìn ngón tay đỏ bừng, Nhan Yên đau lòng: "Sao cho thêm nước nóng ?"
"Anh quên mất." Vài tuần vẫn còn là hè, bình thường quen dùng nước lạnh , hôm nay trời đột ngột trở lạnh nên kịp thích ứng.
Cô bưng một thau nước ấm đổ trong thau nước giặt, đó thử nhiệt độ nước, thấy ấm áp, nóng lạnh: "Được , sẽ lạnh cóng nữa . Ngón tay thon dài thế , tuyệt đối thể để tổn hại."