Thẩm Mộc ghế, thầm mở cờ trong bụng.
Cô khen giặt quần áo sạch sẽ, còn thơm tho.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Cô sợ lạnh, thương , còn khen tay .
Nếu như giặt quần áo cho cô cả đời, cũng cam tâm tình nguyện c.h.ế.t vì cô!
Sau khi chung sống với , thỉnh thoảng cũng va chạm, khó tránh cãi vã.
Hôm đó, Nhan Yên kéo chạy bộ. Cô thực sự còn sức, xe đạp công cộng về nhà, nhưng cứ khăng khăng khuyên cô kiên trì tập luyện. Thế là cô nổi cơn tam bành.
Anh rũ mi mắt, dám cãi , cô dạy dỗ hết đến khác.
Dù la, Thẩm Mộc vẫn lén cô, thấy cô c.h.ử.i khát khô cả họng, bèn chủ động lấy lòng: "Em nứt môi kìa. Để mua chai nước, em cứ tiếp tục giận ."
Nhan Yên cảm thấy thái độ đắn, càng tức giận hơn.
Chờ khi về nhà, cô cũng thèm quan tâm tới .
Anh đặt cằm lên hõm cổ cô, rơm rớm nước mắt, ủy khuất: "Yên Yên, . Em giận dỗi thèm để ý tới , khó chịu lắm."
Giọng Nhan Yên lạnh nhạt: "Dù cũng tác dụng .”
Thẩm Mộc đỏ mắt: "Vậy, nấu đồ ngon cho em nhé? Ăn thịt bò xào ớt thì ? À , mấy ngày nay trời khô ráo, thể ăn cay. Thế thịt bò xào ớt mà cay nhé.”
"Em ăn cay, ăn siêu cay cơ! Không cay thì gọi là thịt bò xào ớt chứ?” Là một mê ăn uống, cô cuối cùng cũng chịu mở miệng chuyện.
Cuối cùng cũng chịu chuyện với , Thẩm Mộc mừng rỡ: "Được, thì thịt bò xào ớt siêu cay nhé.”
Thấy sắc mặt Nhan Yên trở nên hơn, tranh thủ cơ hội nhận : "Anh sai . Sau em dạy dỗ, nhất định sẽ lời, giữ thái độ đàng hoàng. Em cứ hết những bất mãn trong lòng, sẽ lắng và cùng em giải quyết mâu thuẫn, rắc rối nhỏ."
Cô ừ một tiếng: "Vậy còn . Lần tha thứ cho đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-579-ngoai-truyen.html.]
"Yên Yên, em thật ." Anh vùi mặt hõm cổ cô, khẽ cọ xát. Chẳng hiểu từ lúc nào, cả hai quấn lấy .
Trong phút chốc Nhan Yên tìm lý trí: "Chúng còn đ.á.n.h răng rửa mặt nữa kìa. Ngày mai chúng bay qua nhà cùng ăn Tết đó."
Thẩm Mộc về phía cổ áo sơ mi cô mở rộng .
Anh nắm lấy tay cô, đặt lên cơ bụng : "Em ?"
Lòng bàn tay cô dán lên từng múi cơ bụng rắn chắc, vai rộng eo thon, đường hông gầy gò. Chiếc áo sơ mi trắng khoác hững hờ bả vai, để lộ hơn nửa phần da thịt, đó đều là kiệt tác của cô...
Ánh mắt Nhan Yên khẽ rũ xuống.
một gương mặt thanh tú, phảng phất như trúc xanh cơn mưa, cực kỳ dễ gây hiểu lầm. Lúc mặc quần áo thì vẻ gầy, nhưng khi cởi quần áo vô cùng săn chắc.
Gương mặt thanh tú của ửng hồng như uống rượu, xác nhận nữa: "Có thể ?"
Nhan Yên xoay , đè lên .
Cô lắng tiếng kêu rên, lắng thở càng lúc càng nóng bỏng.
Hoàng hôn buông dần, đêm nay chắc chắn sẽ còn dài.
Sau khi trở về, Nhan Yên vùi đầu việc sáng tạo món kho mới.
Theo như kế hoạch của cô, năm nay cố gắng buôn bán thêm một năm, dành dụm đủ tiền để an nhàn tuổi già, cuối năm thể "nghỉ hưu".
Cũng nghỉ hưu thật sự, cô vẫn sẽ tiếp tục mở tiệm, nhưng thỉnh thoảng lười biếng thể xin nghỉ bán vài ngày, đ.á.n.h một giấc thật , khi du lịch, khi thì tìm hiểu một sở thích khác. Cô cần cật lực như bây giờ, chỉ để bản sống thoải mái hơn một chút.
Chẳng chúng việc chăm chỉ, là để tận hưởng cuộc sống hơn ?
Mùa xuân rực rỡ lặng lẽ trôi qua, nhường chỗ cho mùa hè.
Bước sang tháng Năm, cứ cách mỗi tuần Nhan Yên sẽ gọi điện thoại cho Lý Xuân Đào, quan tâm cô bé, bảo cô bé đừng quá lo lắng, khi thi đại học cứ giữ vững phong độ và tâm lý như lúc thi thử là .