Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 582: Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:38:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

vườn cây ăn trái nhà, đào tiên cây còn to hơn nắm đấm, hình như màu sắc cũng đỏ hơn. Cô hái mấy quả xuống, bỏ trong giỏ thức ăn.

Lại quan sát cây quýt cây cam, quả màu xanh đậm, dần ngả sang đen, khiến cảm giác chua.

cây bưởi vẫn động tĩnh gì, do đây là cây chiết cành, hình như chờ bốn đến năm năm mới thể đơm hoa kết trái.

Cô xách giỏ đào tiên phòng bếp, rửa sạch hai quả để dành ăn bữa cơm. Nhan Yên lau khô tay, liếc bóng dáng đang bận rộn chuẩn bữa sáng. Thẩm Mộc cúi đầu thái đồ, hỏi cô: "Trưa nay em ăn gì?"

Trên đời , ngoài bố , còn một đàn ông sẵn lòng bếp, lo liệu bữa sáng, bữa tối cho cô mà hề cảm thấy nhàm chán phiền phức...

Trong lòng cô dâng lên một cảm xúc khó tả, cô rướn , vòng tay ôm chặt từ phía lưng: "Thẩm Mộc, thật là , hình như em yêu thêm một chút nữa ."

Cảm nhận ấm và vòng tay dịu dàng của cô ập đến phía , tình yêu của Thẩm Mộc dành cho cô thể lớn dần lên từng ngày?

Cô dụi nhẹ mặt lưng : "Ngày mai là ngày khai giảng , Xuân Đào cũng sẽ nhập học tại Đại học Giang Nam, nên trưa mai em thể ăn cơm trưa cùng ."

Thẩm Mộc dĩ nhiên Nhan Yên hẹn với Lý Xuân Đào. Anh khẽ "Ừm" một tiếng, đôi mắt rũ xuống, ánh khóa chặt nơi bàn tay cô đang an phận trêu chọc khắp cơ bụng rắn chắc và lồng n.g.ự.c .

Anh tắt lửa, nghiêng qua, nâng cằm Nhan Yên lên, áp môi đôi môi đỏ mọng của cô, khẽ mút lấy.

Cô nghẹn ngào kêu lên: "Em rửa mặt mà! Hơn nữa quên , em tới tháng ."

Thẩm Mộc ngơ ngác cô: "Anh mà. Cứ đến kỳ là em quyến rũ thế , chỉ giỏi bắt nạt thôi."

Nhan Yên hì hì, cụp mắt tỏ vẻ nhận .

Mỗi khi đến tháng, cô thường khó chịu trong , nên mới nảy ý đồ trêu chọc một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-582-ngoai-truyen.html.]

Thấy cô chịu nhận , Thẩm Mộc bật , ôm lấy cô, hôn chụt một cái, lòng vui như nở hoa: "Ngoan lắm, ngoan lắm, trách em."

Sáng hôm , cửa tiệm mở bán, Thẩm Mộc tranh thủ qua giúp cô dọn dẹp, dặn dò tới lui: "Em đang tháng, tuyệt đối uống đồ lạnh, bụng sẽ khó chịu đấy. Ra ngoài tự chăm sóc , đừng để lo lắng..."

Nhan Yên : "Em , dài dòng quá. Em qua Đại học Giang Nam thăm Đào Đào đây."

Sau khi xác nhận nhập học và bước phòng ngủ, Lý Xuân Đào trông thấy những bạn học khác đều phụ theo. Có còn mua quà cáp, bánh kẹo mời bạn cùng phòng, nhờ để mắt, quan tâm con . Cô bé nhận lấy phần quà từ họ, trong ánh mắt thoáng lộ vẻ hâm mộ.

Thật thì bà nội cũng đưa cô bé nhập học, nhưng Lý Xuân Đào nỡ để bà nội bôn ba đường dài.

Cô bé tiếc tiền, chịu tàu cao tốc mà chọn xe đò. Đi mất mấy tiếng đồng hồ mệt mỏi, bà nội lớn tuổi thể chịu nổi sự vất vả đó.

Vừa mới trải ga giường xong, cô bé đột nhiên nhận điện thoại của Nhan Yên, bảo cô đến khu trường Đại học Giang Nam , hỏi cô bé đến và cô thể xách hành lý giúp cô bé.

Lý Xuân Đào đáp ngay: "Không cần ạ, em dọn xong . Em xuống lầu tìm chị ngay đây."

Cô thuận lợi tìm thấy Lý Xuân Đào ở cổng trường.

Sau một năm, cô bé dường như cao thêm một chút. Sống ở thành phố, da dẻ Lý Xuân Đào chăm sóc trắng trẻo hơn, hai má cũng bầu bĩnh , trông chẳng còn giống cô bé gầy gò, đen nhẻm ba năm chút nào.

Hè năm ngoái, lúc trở thôn xóm, Nhan Yên và Thẩm Mộc ghé qua thành phố thăm Lý Xuân Đào và bà nội Lý.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Mỗi dịp hè, cô bé đều tìm một công việc thêm, lúc rảnh rỗi cũng đến quán ăn giúp đỡ bà nội. Điều khiến hai vợ chồng ông bà chủ vô cùng yêu mến cô bé.

Chờ khi Lý Xuân Đào tan , bọn họ sẽ cùng ăn bữa cơm.

Thoáng một cái, một năm trôi qua.

 

Loading...