Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 588: Ngoại truyện —— Hết. ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:38:50
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở nhà nội hơn một tháng, Nhan Húc thu dọn mấy bình sữa, cùng ba trở về nhà.

Lúc khỏi trạm xe, cả nhà xe cao tốc mấy tiếng đồng hồ dậy hoạt động, chân tê.

Thẩm Mộc tháo ba lô vai Nhan Yên xuống, quanh quẩn đột nhiên đưa cái ba lô cho con gái: "Bên trong là sữa của con, con tự vác lấy ."

Nhan Húc: "Hả?"

Nói xong, vỗ vai vợ, hạ thấp : "Lên , cõng em."

Nhan Yên leo lên lưng . Hai vợ chồng phía , vui vẻ. Nhan Húc vác cái ba lô, đôi chân ngắn lạch bạch cố gắng chạy theo phía : "..."

Ba ơi, đợi con với!

Vừa rời khỏi trạm xe, thấy cháu gái cưng vác ba lô nặng trịch vai, Hoàng Tú Lan thương xót thôi, vội vàng tháo xuống cầm giúp cô nhóc. Thấy Nhan Húc lộ vẻ hâm mộ ba đang , Hoàng Tú Lan xổm xuống: "Tới đây, bà ngoại cõng cháu."

Nhan Húc lập tức nhào lên vai bà ngoại. Bà cõng cô nhóc xông về phía , chọc cho cô bé khanh khách.

Vừa đặt chân đến nhà ông bà ngoại, chú ch.ó Đại Hoàng gửi nuôi ở đây lập tức lao đến. Hơn một tháng gặp cô chủ nhỏ, Đại Hoàng kích động ngừng, thè lưỡi l.i.ế.m lia lịa lên má Nhan Húc.

Nhan Húc cố gắng đẩy nó , khúc khích: "Ngứa quá mất!" Đợi khi chú ch.ó chịu bình tĩnh , cô bé mới xoa đầu nó. Bộ lông dày dặn, chăm sóc kỹ nên vẫn vô cùng óng mượt.

Do ở quê tiện nuôi chó, nhà ba Nhan Yên sân rộng nên Đại Hoàng mới gửi tạm qua đây.

Sau khi ăn cơm tối xong, Nhan Húc thấm mệt, ba cõng lưng. Trên đường , cô bé chớp đôi mắt vẫn còn ngái ngủ, thấy ba đang tay trong tay...

Mẹ cầm dây dắt chó, còn Đại Hoàng vẫn mải mê ngửi ngó khắp nơi. Ba đột ngột đầu sang, nhanh chóng đặt một nụ hôn lên má .

Khung cảnh phù hợp với trẻ nhỏ. Cô bé lập tức nhắm chặt mắt , giả vờ ngủ say.

Hai tối qua còn quấn quýt nồng nàn, mà sáng nay vì chuyện gì cãi .

Giữa trưa tỉnh , Nhan Húc thấy khát nước, cô bé ngái ngủ bò dậy, phòng khách uống nước.

Trong phòng khách, giọng quen thuộc của Thẩm Mộc vang lên với một điệu bộ vô cùng ủy khuất:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-588-ngoai-truyen-het.html.]

"Yên Yên, em dẫn cùng mà..."

Nhan Húc nổi hết da gà, đang định lén trở phòng thì vô tình đá trúng khung cửa. Tiếng động khiến hai vợ chồng giật .

Trên sofa, ba cô bé—vị tổng tài kiêm họa sĩ nổi tiếng —đang vùi đầu sâu lòng cô, nũng nịu bộ gào t.h.ả.m thiết.

Nhan Húc ngây mất vài giây. Dù cũng phát hiện , cô bé tỉnh bơ giả vờ như thấy gì, thẳng đến bàn , rót cho một ly nước.

Cầm ly nước xong, cô bé lập tức chạy vọt về phòng ngủ, đóng sầm cửa , lẩm bẩm: "Con hai tuổi ngã còn , ba là lớn mà vẫn nhè, thật là hổ quá !"

Phòng vang lên một tiếng "rầm", cánh cửa đóng kín lưng con gái.

Ngoài phòng khách, ghế sofa, Thẩm Mộc: "..." Anh trợn mắt, chỉ còn dấu chấm lửng.

Toang thật , con gái thấy cảnh , thanh danh gầy dựng cả đời!

Sau đó, lăn còn kịch liệt hơn: "Oa oa... Xong , Húc Húc thấy hết ! Liệu con bé nghĩ ba nó thật vô dụng, thật t.h.ả.m hại ?"

Anh sướt mướt như khiến Nhan Yên mềm lòng, đành dỗ dành: "Không , thương con gái như thế, vì gia đình mà hi sinh nhiều. Bọn em đều yêu mà."

Thì sự hi sinh của đều nhà thấy. Anh hổ gãi đầu : "Thật thì cũng gì. Đàn ông bọn khỏe mạnh, việc nhà tã chăm con gì đó cũng mệt nhọc bao nhiêu."

Nhan Yên "ừm" một tiếng.

Anh uất ức tột độ: "Vậy thì, em dẫn du lịch cùng nhé?"

"Thôi ." Nhan Yên thở dài, đầu hàng. Xem để đám của Thẩm Viên thất vọng nữa.

Anh đà lấn tới: "Anh còn hôn một cái nữa cơ."

Cô liếc cánh cửa phòng con gái đang đóng chặt, lo lắng bắt gặp: "Về phòng ngủ , gì thì về phòng tính."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

—— Kết thúc.

—— Kết thúc.

Loading...