đầu tiên    Tuyết di nương  sủng ái nhất, mà là Linh Lung,   chỉ thi thoảng mới ghé qua.
 
Khi y sư chẩn  mạch hỉ, Linh Lung ngơ ngác, còn  thì  rạng rỡ:
 
“Nếu là nhi tử, thì để nó kế thừa phủ . Nếu là nữ nhi,  nhất định chuẩn  cho nó một phần của hồi môn thật lớn.”
 
Ta cũng  quên giữ công bằng,  với những di nương   thai:
 
“Mọi  đều  phần,   những đứa trong bụng các ngươi đều ghi  danh nghĩa , gia sản  đều sẽ  một phần của chúng.”
 
Tạ Thái phó và lão phu nhân,  tin liền vội vã đến, tình cờ  thấy câu .
 
Lão phu nhân cảm động đến đỏ cả mắt:
 
“May mà khi xưa  định cưới tôn tức  cho Hiên nhi, đứa trẻ  thật lòng rộng rãi quá .”
 
“Chỉ là quá ủy khuất nàng.”
 
Tạ Thái phó cũng gật gù, trong lòng còn dấy lên chút hổ thẹn:
 
“Ngay cả  cũng chẳng bằng nàng a!”
 
Chỉ  Tạ Vân Hiên là mặt đen sì, gần như  nhỏ  nước.
 
Sau khi Linh Lung  thai,  cũng chẳng nể mặt Tạ Vân Hiên nữa. 
 
Lấy cớ  nuôi con,  hạn chế chi tiêu của . 
 
Vậy nên một lý do lớn khiến    khỏi phủ chính là… hết tiền!
 
Nam nhân khốn nạn thì nên dành tiền  cho chúng  tiêu xài.
 
Tạ Vân Hiên cũng thử đến Tạ phủ mách lẻo. 
 
  thất  lượt  thai, mà  còn trống giong cờ mở chuẩn  đủ thứ cho họ, sớm mời cả bà đỡ đến phủ chờ sẵn. 
 
Từng việc từng việc,  ai trong kinh thành mà  khen?
 
Tạ Thái phó và lão phu nhân càng coi  là tôn tức hiếm  trong thiên hạ. Quản chút tiền thì  ? 
 
Dù gì  cũng  để Tạ Vân Hiên đói c.h.ế.t.
 
Hắn chống cự  nổi, cuối cùng buông xuôi, cả ngày ru rú trong phủ lăn lộn với đám di nương.
 
19
 
Ngày Linh Lung sinh con, phủ  xảy  một chuyện lớn.
 
Đó là Thẩm Dung Nguyệt  mất tích bấy lâu, treo cổ.
 
Có điều nàng   c.h.ế.t,  nha  cứu xuống.
 
Vốn dĩ hôm đó Linh Lung sinh  nhi tử, kế hoạch bỏ cha giữ con của  bước đầu thành công, tâm trạng  đang  .    tin ,  lập tức sụp xuống.
 
Ta lạnh lùng ném con d.a.o  tẩm độc kiến huyết phong hầu xuống  mặt nàng :
 
“Muốn c.h.ế.t hả? Dùng cái , nhanh hơn.”
 
Điều  khinh thường nhất chính là hạng  vì tình cảm mà sống dở c.h.ế.t dở. 
 
Thế giới  tươi  như , chuyện thú vị còn nhiều như thế, vì cái tên giống hệt con ngựa giống Tạ Vân Hiên ,  đáng ?
 
Thẩm Dung Nguyệt ngã quỵ  đất, chẳng đáp lời , chỉ  ngừng lẩm bẩm:
 
“Tại   thành thế ?”
 
“Tại  chúng   thành  thế ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-nap-thiep-cho-phu-quan/8.html.]
Dáng vẻ như   nghĩ thông, càng   thêm bực bội.  là rảnh quá hóa dại.
 
Thế là  phẩy tay, cho nàng  đến quản cái xưởng nhuộm đang  ăn bết bát nhất trong tay . 
 
Dù  nàng  cũng  tuyệt vọng với Tạ Vân Hiên, cho nàng  chút việc , khỏi để tâm trí rảnh rỗi mà nghĩ đông nghĩ tây.
 
Chỉ là  khi đó  ngờ.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Về , Thẩm Dung Nguyệt chẳng những khiến xưởng nhuộm  hồi sinh, còn phát triển quy mô thành lớn nhất kinh thành. 
 
Giúp  kiếm về  ít bạc.
 
20
 
Ngày Thẩm Dung Nguyệt rời phủ, Tạ Vân Hiên vốn giận dỗi  thèm để ý đến nàng  mấy tháng trời, cuối cùng cũng hoảng hốt.
 
Hắn trông như thể chịu cú đả kích to lớn, chắn ngay  xe ngựa, chất vấn:
 
“Nguyệt nhi, nàng thật sự   ? Khi chúng  khó khăn lắm mới đến  với ,  còn ai ngăn trở,  mà nàng   rời bỏ?”
 
Hắn chỉ tay về phía trong phủ, vẻ mặt kích động:
 
“Là vì Tiết Diệu, vì những nữ nhân trong phủ  ?”
 
Liên quan gì tới  chứ? 
 
Ta núp một bên xem kịch, lật liền mấy cái mắt trắng.
 
Tạ Vân Hiên tiếp tục thao thao bất tuyệt, bi thương ủy khuất:
 
“Trong hậu viện  bao nhiêu  đều  thể hòa thuận chung sống,  chỉ  nàng  ?”
 
Ta gặm một miếng bánh hoa quế, nhỏ giọng chen :
 
“Bởi vì nàng  thật sự yêu ngươi.”
 
Những  khác thì chỉ coi ngươi như cây gậy xoa bóp thôi.
 
Linh Lung: “, đúng đó!”
 
Thẩm Dung Nguyệt  đáp, thậm chí  vén rèm kiệu lên, chỉ ném  một khối ngọc bội.
 
Ngọc Hòa Điền thượng hạng,  rơi xuống đất liền vỡ thành hai nửa.
 
Hai nửa  khéo một bên khắc chữ “Hiên”, một bên khắc chữ “Nguyệt”.
 
Nhìn qua liền  là Tạ Vân Hiên đặt   riêng.
 
Ta  sang tặc lưỡi với Linh Lung:
 
“Không ngờ Tạ Vân Hiên cũng lãng mạn ghê.”
 
Lại  xót của:
 
“Chỉ tiếc cho ngọc bội , tròn trịa trong suốt, chắc bán cũng  khối tiền?”
 
Linh Lung mặt đen sì móc trong n.g.ự.c  một ngọc bội,   thì giống hệt, chỉ  điều chữ “Nguyệt” đổi thành “Lung”.
 
Nàng oán giận:
 
“Đây là hôm    chuộc  cho  thì đưa, bảo rằng kiếm  một khối phôi ngọc thượng hạng, mời đại sư của Tán Ngọc Hiên chế tác, chỉ  một miếng duy nhất.”
 
Ta: “…”
 
Ra là tín vật định tình cũng  hàng sỉ.
 
Người  thật quá  thành ý.