Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 60: Lâm Hướng Đông dạo thanh lâu

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:32:58
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi , hà tất theo ý kiến của bọn họ, bọn họ chỉ cày cấy ở nhà.

Có kiến thức, tầm gì chứ?

Nếu bọn họ thật sự năng lực, còn co cụm ở Bình An thôn?

Cái gia đình chẳng là nhờ mới cảnh tượng như bây giờ , bọn họ tư cách gì để phản đối ?

Lâm Hướng Đông bỗng nhiên dậy, “Ta ăn no đủ , Khách Lai An vẫn còn công việc, về trấn đây.”

Nói thẳng ngoài cửa.

“Ai, về nhanh .” Giang Tiểu Phương đuổi theo ngoài, “Con chờ một chút, nương cho con một đôi hài, để nương lấy cho con.”

“Không cần , con hài để mang.” Lâm Hướng Đông bước chân hề dừng , thẳng mà ngoảnh đầu.

Giang Tiểu Phương bóng dáng rời , sững tại đó, sự ngỡ ngàng và cả chút lo lắng.

Mấy bàn tiệc ở chính sảnh, lặng lẽ thở dài một tiếng.

Mặc dù nãy còn ăn no, nhưng bây giờ cũng còn khẩu vị nữa.

Lâm Hướng Đông vốn định đến cuối thôn tìm Mao đại ca, nhờ đ.á.n.h xe trâu đưa đến trấn.

Vừa đến đầu thôn liền thấy một cỗ mã xa hoa lệ, lúc Lâm Hướng Đông đến gần, rèm mã xa vén lên, Đỗ Dấp thò đầu ngoài, “Hướng Đông .”

Nét u sầu mặt Lâm Hướng Đông còn tan biến, “Sao đến Bình An thôn?”

“Ta đây chẳng cầu hiền như khát nước ? Lo lắng Hướng Đông những kẻ tuệ nhãn khác đoạt mất. Huynh đây là về trấn ?”

Vốn dĩ trong lòng còn đôi chút khó chịu, trong chốc lát lời nâng đỡ của Đỗ Dấp cho phẳng lặng.

Một kẻ tầm cỡ thế , coi trọng như , chẳng là vì năng lực tài hoa ?

“Hướng Đông , hôm nay còn sớm, theo huyện thành xem xét địa điểm xây dựng Khách Lai An chăng?”

Lâm Hướng Đông cỗ mã xa hoa lệ mắt, trong lòng cuồn cuộn sóng trào.

Mã phu mang đến ghế kê chân, bước lên ghế kê chân lên mã xa.

Trong mã xa chỉ rộng rãi, sàn xe còn trải t.h.ả.m trông vẻ vô cùng quý giá, hơn nhiều so với đồ dùng giường trong nhà .

Trong mã xa còn đặt một chiếc bàn, bàn bày mấy đĩa điểm tâm tinh xảo, là chưởng sự của Khách Lai An.

Điểm tâm tinh xảo như còn từng thấy qua.

Đỗ Dấp thấy Lâm Hướng Đông chút sững sờ, ân cần rót cho Lâm Hướng Đông, “Hướng Đông , nếu thích cỗ mã xa , tặng .”

Lâm Hướng Đông lập tức trợn tròn hai mắt, đó lắc đầu mạnh, “Không cần, cần.”

“Hướng Đông , mời uống .” Đỗ Dấp hai tay dâng chén cho Lâm Hướng Đông.

Lâm Hướng Đông chút kinh ngạc mà nhận lấy.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Phải , Hướng Đông sẽ mã xa hơn, cỗ mã xa xứng đáng với Hướng Đông .

Chỉ cần Khách Lai An của chúng khai trương, chắc chắn sẽ rung động cả huyện thành, đến lúc đó mã xa nào mà chẳng .”

Lâm Hướng Đông siết chặt chén trong tay.

Đỗ Dấp về việc chuẩn cho Khách Lai An, đây coi như chạm đến sở trường của Lâm Hướng Đông.

Hắn thao thao bất tuyệt kể hết chi tiết của Khách Lai An cho Đỗ Dấp .

Trái tim vốn đang căng thẳng cũng theo đó mà thả lỏng.

Nhìn sự kính nể trong mắt Đỗ Dấp, Lâm Hướng Đông ưỡn thẳng lồng ngực, càng thêm tự tin.

Hai trò chuyện đến huyện thành.

“Hướng Đông , còn từng chiêu đãi ở huyện thành, nay đến địa phận của , chúng hãy thư giãn một lát.”

Mã xa dừng ở thanh lâu lớn nhất huyện thành, Đỗ Dấp kéo Lâm Hướng Đông .

Chỉ là Lâm Hướng Đông hoảng loạn lùi về , “Chúng xem địa điểm của Khách Lai An ? Nơi thể !”

Lâm Hướng Đông cứ lùi mãi về phía , song Đỗ Dấp kéo tay quá sức, thế nào cũng thể thoát .

Chưa đợi kịp phản ứng.

Một đám mỹ nữ trẻ tuổi vây quanh.

Hương thơm cơ thể nữ nhân xông mũi khiến trở nên yếu ớt.

Đỗ Dấp liếc mắt hiệu cho một nữ nhân, liền đẩy Lâm Hướng Đông lòng một nữ nhân.

Nữ nhân thơm tho mềm mại, giống những ở Bình An thôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-60-lam-huong-dong-dao-thanh-lau.html.]

Cũng hơn Đại Nha nhiều.

“Đỗ , …” Hắn còn giãy giụa cuối.

“Hướng Đông , chính là của , hãy an hưởng hương dịu dàng .”

Nói đẩy Lâm Hướng Đông một cái, Lâm Hướng Đông dán sát nữ nhân một kẽ hở, mặt đỏ ửng như bốc hỏa, nhưng thể buông tay.

Chẳng thể buông bỏ, mà chính cũng chẳng nỡ buông tay.

“Hãy chiêu đãi của thật , chi phí tính lên đầu , phục vụ còn thưởng!”

“Vâng, Đỗ thiếu gia.”

Vừa tiền thưởng, nữ nhân càng sức trêu ghẹo Lâm Hướng Đông, thậm chí còn đến cửa, cởi bỏ tấm sa mỏng .

Khiến Lâm Hướng Đông trợn tròn mắt.

Uống rượu ngon, ngắm đường cong uyển chuyển của nữ nhân, những khúc ca uyển chuyển.

Chẳng trách lũ nam nhân thể kiềm lòng những nữ nhân ở chốn .

Lâm Hướng Đông hiện giờ chút vui mừng, may mà vẫn thành , nếu cũng chỉ thể cưới một thôn phụ.

Đợi trở thành chưởng quỹ của Khách Lai An mới, kiếm bạc của cải đầy nhà, nhất định cưới một mỹ nữ trẻ tuổi.

Hắn tả ôm hữu ấp, đó suy nghĩ một chút, vẫn nạp .

Nữ nhân nhiều như , chỉ cưới một đủ.

Lâm Hướng Đông bước với bước chân phù phiếm, cảm thấy chân thực.

“Hướng Đông , đêm qua hưởng lạc thế nào?”

Đỗ Dấp đợi Lâm Hướng Đông ngoài cửa.

Lâm Hướng Đông thấy Đỗ Dấp đích nghênh đón , bước chân vốn còn phù phiếm giờ càng thêm lơ lửng.

Hai cùng mã xa thẳng đến địa điểm chọn, khi Lâm Hướng Đông kiểm tra và suy xét đủ đường, Đỗ Dấp lập tức giao định kim.

Sau khi xác định địa chỉ của Khách Lai An, Đỗ Dấp tìm một chưởng sự, sẽ theo Lâm Hướng Đông phó tá.

Ba khi xác định xong công việc chuẩn , Đỗ Dấp phái mã xa đưa Lâm Hướng Đông về trấn.

Tùy tiện ngoài đều mã xa xa hoa, ở ngoài thể hưởng lạc mà cần trả bạc, giờ còn tiểu tư tùy sai khiến.

, coi vị chưởng sự như một tiểu tư.

Từng nếm trải sự phóng túng của tửu trì nhục lâm, dù chỉ vẻn vẹn một ngày, cũng đảo lộn tư tưởng của Lâm Hướng Đông.

Còn ở Khách Lai An, Thẩm Vân Uyển bấy giờ cảm thấy hoang mang vì sự biến mất của Lâm Hướng Đông.

Chẳng đợi nàng kịp nghĩ thông suốt, tiểu nhị rằng, Lâm Hướng Đông mã xa trở về.

Thẩm Vân Uyển ngoài cửa, chỉ thấy một cỗ mã xa mang cờ hiệu Đỗ gia dừng cửa.

Mã phu mang đến ghế kê chân, đỡ Lâm Hướng Đông xuống mã xa.

Dung mạo và trang phục của Lâm Hướng Đông vẫn như thường, nhưng Thẩm Vân Uyển rõ ràng cảm nhận sự khác lạ. “Hướng Đông, con ? Sao chẳng báo với một tiếng?”

Thẩm Vân Uyển nhíu mày hỏi, nếu cứ mãi tự ý bỏ vị trí, thì hãy dọn đồ về nhà , Khách Lai An chẳng nuôi kẻ ăn .

Vẻ mặt Lâm Hướng Đông lập tức sầm xuống.

Chỉ là một ả phụ nhân tầm thường, luôn luôn chỉ trỏ lệnh cho .

Rõ ràng là chưởng sự của Khách Lai An, còn lắm điều soi mói với .

Lại còn là vì bồi dưỡng , bồi dưỡng đến mấy, thể giao Khách Lai An cho ?

Đến lúc đó mấy tên đường đường của lớn lên, nào còn phần của .

Thẩm Vân Uyển thấy Lâm Hướng Đông chẳng thèm liếc nàng lấy một cái, còn xem thường lời nàng.

Không cũng giống nàng, hồn phách của kẻ khác nhập ? Một trận gió nhẹ thổi qua, hương phấn son của nữ nhân bay tới.

Nàng cố sức ngửi, mới xác định là từ Lâm Hướng Đông bay tới.

Trên mùi son phấn nồng đậm đến thế.

Thẩm Vân Uyển phần sững sờ, ngày hôm qua rốt cuộc chốn nào?

Mã phu cáo biệt Lâm Hướng Đông xong, liền đ.á.n.h mã xa .

Thẩm Vân Uyển chăm chú cỗ mã xa xa, lá cờ hiệu đó, quen thuộc chói mắt.

“Ngươi đến Đỗ gia ư??”

 

Loading...