Khi Lưu Tướng hỏi câu , quản gia lão gia sớm điều tra rõ ràng.
Cho nên, dù lúc đầu từ chối Lâm Thành Phong bái kiến, là do nhị tiểu thư chỉ thị.
Hắn cũng thể đổ cho nhị tiểu thư.
Mặc dù trong mắt hạ nhân Lưu phủ là nửa chủ tử, là tâm phúc của lão gia.
gì thì cũng chỉ là một hạ nhân.
Kể từ khi đại tiểu thư nhập cung thành Quý phi, nhị tiểu thư đích ở Lưu phủ chính là tôn quý nhất.
Ngay cả trong Kinh thành cũng là một trong ít quý nữ xuất sắc.
Chủ tử thì , đều do hạ nhân.
Lưu Tướng quản gia đang quỳ đất, mà dán mắt những chữ giấy.
Cũng bảo quản gia dậy.
Trong thư phòng, yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng hít thở.
Lưu Tướng dậy, “Lâm Thành Phong cũng đầu nhập môn hạ Đổng gia ?”
“Dạ đúng, đến nhà gửi thư bái kiến.”
Lưu Tướng khẽ một tiếng, “Thú vị, thật thú vị. Mấy chục năm nay, Trạng nguyên xuất từ môn hạ phủ , thì cũng là từ Đổng phủ. Giờ đây xuất hiện một Trạng nguyên bất kỳ chỗ dựa nào.”
Hắn liếc quản gia đang cúi đầu quỳ, “Đứng dậy .”
Mặc dù chuyện thể đổ cho quản gia, nhưng ghét nhất việc khác tự quyết định .
Ngay cả là nữ nhi ruột của , cũng thích.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Quản gia lời Lưu Tướng , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Có thể hầu hạ bên cạnh Lưu Tướng mấy chục năm, vẫn chút tinh mắt.
Lưu Tướng khẽ gõ nhẹ mặt bàn, “Ha, nào chỗ dựa, đó chính là chỗ dựa lớn nhất của Đại Việt.
Xem , e là sẽ còn yên nữa .”
Quản gia cúi đầu một lời.
Lời dám tiếp.
Bất ngờ như Lưu Tướng còn Đổng phủ.
Đại tướng quân phủ Đổng gia công trạng hiển hách, nắm giữ trọng binh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-62.html.]
Nay Đại tướng quân gần sáu mươi tuổi, những năm đầu vì vết thương cũ mà lui về từ chiến trường, hiện giờ tiếp quản Đổng gia quân là trưởng tử Đổng Nguyên Võ, ruột của đương kim Hoàng hậu.
Đổng gia vốn xuất võ tướng, nhưng cũng bồi dưỡng văn thần trong tộc.
Chỉ một bầu nhiệt huyết thì thể bảo vệ đất nước.
Mỗi tác chiến đối ngoại, đều cần binh khí và lương thảo chi viện ngừng, cần một khoản bạc lớn.
Trước đây, các tiên tổ của Đổng gia những trong triều đình đ.â.m lưng nhiều , bỏ mạng quân địch, mà là bỏ mạng bởi triều đình phía .
Kể từ đó, dù trọng tâm của Đổng gia vẫn là quân đội, nhưng cũng cài cắm của triều đình, để ngày Đổng gia quân chiến trường, thể nhận sự ủng hộ lớn nhất, giành chiến thắng.
Đổng Hoàng hậu chính là một cuộc giao dịch giữa Đổng gia và hoàng gia, khi đó Hoàng thượng vẫn còn là Thái tử, Đổng gia nắm giữ trọng binh, để sự giúp sức của Đổng gia, đích nữ Đổng Miên của Đổng gia trở thành Thái tử phi, đó trở thành Hoàng hậu.
Mấy chục năm kinh doanh, Đổng gia dù ảnh hưởng như Lưu gia trong giới văn thần, nhưng cũng là thế gia duy nhất thể đối chọi với Lưu gia.
Cũng bồi dưỡng vài Trạng nguyên, đều giữ những chức vụ quan trọng.
Mà Trạng nguyên , nếu xuất từ môn hạ Đổng gia, thì chính là của Lưu gia.
Tâm tư của đương kim Thánh thượng ngày càng khó đoán.
Chỉ là, khi quản gia với Đổng Minh Thanh rằng Lâm Thành Phong cũng môn hạ của Lưu gia.
Sau lưng chợt thấy lành lạnh.
Nay Thánh thượng đủ lông đủ cánh, cũng bắt đầu bày mưu tính kế ?
Đổng Minh Thanh vuốt râu, chìm trầm tư.
Trong Ngự thư phòng.
“A Phúc, ngươi ?”
Công công hầu hạ một bên là lớn lên cùng Thánh thượng, so với những khác cận hơn một chút.
“Tiểu nhân ngu dốt, nô tài thấy biểu cảm nào khác mặt .”
Ngày đó khi diện kiến Thánh thượng, cẩn thận kỹ, dung mạo quả thực chút giống với Hoàng thượng thời trẻ.
Chỉ là khí chất kiêu căng hèn mọn, vội vàng hấp tấp đó còn hơn cả Hoàng thượng thời trẻ.
Một trúng Trạng nguyên, mà chút vui mừng, cũng sự tò mò, mặt bình lặng như nước.
Mặc cho thế nào, cũng điều gì.
“ , tiểu tử một chút cảm xúc cũng biểu lộ ngoài!
Nếu thể khiến trẫm bằng con mắt khác, trẫm thể cho khôi phục phận, bằng , thì cứ cả đời Lâm Thành Phong của .”