Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 64: Thượng Triều
Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:33:05
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay bãi triều muộn hơn ngày, Hoàng đế bên bàn cờ, nhón lấy một quân cờ.
Lâm Thành Phong đến Ngự Thư Phòng, đối diện Hoàng đế, tay cầm quân cờ trắng.
Mỗi triệu đến Ngự Thư Phòng, đều là cùng ngài đ.á.n.h một ván cờ, đ.á.n.h trò chuyện.
“Nương tử của ngươi hôm qua đến kinh thành .”
Tại kinh thành , chỉ cần ngài , ai thể che giấu .
“Vâng.” Lâm Thành Phong ngẩng đầu đối diện, tựa như dốc hết tâm trí bàn cờ.
Hoàng đế chút ngạc nhiên, tiểu tử ngày càng coi ngài gì.
Ngài hạ mắt, “Nghe phu nhân của Lâm đại nhân chỉ là một thôn phụ?”
Nghe lời , Lâm Thành Phong mới ngẩng đầu vị Hoàng đế mặt, trong đôi mắt bình tĩnh như nước sự xao động.
Hoàng đế cùng thẳng, Lâm Thành Phong thậm chí quên cả lễ nghi, cứ thế chằm chằm.
Quân cờ trong tay , trong nháy mắt vỡ vụn thành bột.
Mà biểu cảm của hề đổi, tựa như quân cờ đó do bóp nát.
Chưa đợi Hoàng đế lên tiếng, từ đó trong Ngự Thư Phòng, một hắc y nhân bay xuống, một thanh kiếm kề cổ Lâm Thành Phong.
Lâm Thành Phong vẫn bất động đó, mà Hoàng đế đối diện cũng lệnh.
Lâm Thành Phong dường như bình tĩnh sự bốc đồng , hạ mắt.
Hoàng đế phất tay với hắc y nhân.
“Lòng ngươi loạn, ván cờ hãy đ.á.n.h tiếp.” Hoàng đế dậy.
Lâm Thành Phong vẫn gì, hướng về phía Hoàng đế hành lễ, lui khỏi Ngự Thư Phòng.
A Thuận ngoài cửa thấy Lâm Thành Phong mặt cảm xúc , liền khom lưng bước Ngự Thư Phòng.
“A Thuận, Trẫm chỉ nhắc đến nương tử của một câu, lòng loạn. Xem nữ tử cũng chẳng hề đơn giản.”
“Chủ tử, nô tài Lâm phu nhân cũng là một tài giỏi, chỉ thể chữa bệnh cứu , còn thể kinh doanh.”
“Thật ư? Vậy thì cứ xem xét thêm .”
A Thuận khom lưng thấp hơn, nếu chủ tử đối phó Lâm phu nhân, e rằng và Lâm đại nhân sẽ còn cơ hội bình thản đ.á.n.h cờ nữa.
Tính cách của Lâm đại nhân quả nhiên “thanh xuất ư lam nhi thắng ư lam”.
Đều là kẻ cứng đầu.
Lâm Thành Phong khỏi cổng cung, thấy xe ngựa của Lưu gia đang đợi.
Chỉ thấy Lưu Oánh Ngọc từ xe ngựa duyên dáng bước xuống, hướng Lâm Thành Phong hành lễ, “Lâm đại nhân, tiểu nữ đến đưa điểm tâm cho phụ .
Phần là dành cho Lâm đại nhân, mong đại nhân đừng chê.”
Vì dậy quá sớm, nhiều quan viên thường đến thượng triều khi bụng rỗng. Các quan viên lớn tuổi hơn thường sai nhà mang theo bánh ngọt chờ sẵn ngoài cung, để ăn chút điểm tâm xe ngựa.
Nếu , sẽ cảm giác choáng váng khó chịu.
Lưu Tướng chính là cảm giác khó chịu đó, nên quản gia Lưu gia luôn cùng Lưu Tướng đến thượng triều, và đón Lưu Tướng ngoài cung khi bãi triều.
hôm nay đến là Lưu Oánh Ngọc.
Thực , khi Lâm Thành Phong đỗ Trạng Nguyên, hai quen .
Nói chính xác hơn, là Lâm Thành Phong ân cứu mạng với Lưu Oánh Ngọc, và khi đó Lưu Oánh Ngọc nhất kiến chung tình với .
Sau đó, nàng vốn tìm để đưa lễ tạ ơn.
vài ngày Lâm Thành Phong thi, đó nàng cũng tìm , nhưng quà tặng đều từ chối.
Càng từ chối, Lưu Oánh Ngọc càng say đắm.
Sau khi bảng vàng yết, nàng mới là Trạng Nguyên, chính là Lâm Thành Phong mà nàng từ chối thẳng thừng.
Nàng hận thể băm vằm Lưu Trạch đang ở trấn Hoa Sen thành trăm mảnh.
Nếu bức thư Lưu Trạch cho nàng, nàng thể điều tra mà trực tiếp từ chối Lâm Thành Phong chứ.
Nếu Lâm Thành Phong là môn hạ của cha nàng, nào dám từ chối nàng như .
Mà Lâm Thành Phong chỉ một hối hận vì tiện tay cứu Lưu Oánh Ngọc, chẳng thèm chiếc hộp , vòng qua nàng mà .
Để cặp chủ tớ ngây .
Lưu Oánh Ngọc thể tin chiếc hộp trong tay.
Nàng coi thường ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-64-thuong-trieu.html.]
Một mỹ nhân như nàng mặt Lâm Thành Phong, mà chẳng thèm nàng một cái, lưng bỏ !
Nô tỳ bên cạnh nhỏ giọng , “Tiểu thư, chắc chắn là vì nương tử của Lâm đại nhân hôm qua đến kinh thành, lẽ sợ truyền đến tai nương tử, nên mới dám nhận.”
Cái thôn phụ , chẳng là cái loại mỹ phu gì đó ?
Nhắc đến mỹ phu , Lưu Trạch lâu gửi đến .
Lưu Oánh Ngọc lạnh mặt bóng lưng xa dần.
Một nam tử ưu tú như thể xứng với một nông phụ việc thô kệch.
Lưu Oánh Ngọc ném chiếc hộp cho nô tỳ bên cạnh, lên xe ngựa.
Một phụ nhân sinh bốn đứa con, nhất định là hình phù thũng, da dẻ thô ráp, còn nông việc, e rằng còn .
Nghĩ đến những điều , tâm trạng tức giận của Lưu Oánh Ngọc bình hơn nhiều.
Là đích nữ của tướng phủ, cầm kỳ thi họa, thơ từ ca phú, thậm chí năng lực quản gia của chủ mẫu, khắp kinh thành, nàng nếu thứ hai, ai dám thứ nhất.
Lưu Oánh Ngọc đôi tay như búp măng của , hài lòng .
Sau lưng nàng tướng phủ, trong cung còn Quý phi tỷ tỷ, bản nàng trẻ tuổi xinh .
Lâm Thành Phong lý do gì chọn nàng, mà chọn cái thôn phụ ngu độn .
Bên , Lâm Thành Phong lòng như lửa đốt về nhà,
Hôm nay chỉ cần thượng triều, cần đến Hàn Lâm Viện trực, khi bãi triều là thể về nhà.
“Oa! Cha cha, y phục của quá!”
Lâm Hướng Bắc đang tấn, thấy Lâm Thành Phong bước sân, liền xông đến chào .
Còn Lâm Hướng Tây đang sách gốc cây thấy tiếng Lâm Hướng Bắc, thậm chí đổi động tác, vẫn chăm chú quyển sách trong tay.
Lâm Thành Phong qua bếp, liếc Lâm Hướng Bắc và Lâm Hướng Tây, nhưng bước chân hề dừng .
Thẩm Vân Uyển và Xuân Hoa đang chuẩn bữa trưa trong bếp.
“Xuân Hoa, con ngoài , cha giúp nương con bữa trưa.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Xuân Hoa đầu tiên thấy cha mặc quan phục, cũng tò mò một lúc.
Nàng khỏi bếp, giúp Thu Hoa chuẩn bát đũa.
“Ta về .” Lâm Thành Phong sát Thẩm Vân Uyển, chằm chằm nàng.
Thẩm Vân Uyển đang thái rau, nếu là ngày thường, Lâm Thành Phong sớm đoạt con d.a.o trong tay nàng.
hôm nay, cứ sững ở đó.
Thẩm Vân Uyển đành dừng tay, chút bất đắc dĩ, “Chàng giúp ?”
Lâm Thành Phong nắm lấy tay nàng, “Vừa khi cửa, nàng thậm chí thèm .”
Thẩm Vân Uyển , tiếng Hướng Bắc vang lên , ai cũng bãi triều về .
Chẳng lẽ nàng còn bỏ dở công việc trong tay, đặc biệt chạy sân nghênh đón ?
“Được , cũng nhớ .” Thẩm Vân Uyển nhón chân, hôn nhẹ lên má Lâm Thành Phong.
“Ta trẻ con.” Nam nhân ôm chặt lấy nữ tử đang lùi , cúi hôn lên.
Một lát , mới buông eo Thẩm Vân Uyển .
“Còn cơm nữa đây?” Thẩm Vân Uyển ngượng ngùng thoát khỏi vòng tay Lâm Thành Phong.
“Chiều nay dẫn nàng chợ xem thử, mua một nha ưng ý, nỡ để nàng ngày ngày quanh quẩn bên bếp núc.”
“Ta còn mua một chiếc xe ngựa, như nàng ngoài cũng tiện hơn.” Lâm Thành Phong thái rau, lẩm bẩm.
…
Bữa cơm đầu tiên ở nhà, Thẩm Vân Uyển vẫn chuẩn khá thịnh soạn.
Gà nướng, thịt kho tàu, cá hấp, canh viên và rau xanh.
Sau bữa cơm, Lâm Thành Phong dẫn Thẩm Vân Uyển thẳng đến Tây thị.
Đó là nơi buôn bán và gia súc ở kinh thành.
Thẩm Vân Uyển mắt ngay một chiếc xe ngựa lớn thể chứa sáu .
Đằng nào cũng mua, chi bằng mua chiếc lớn một chút, ít nhất cũng đủ chỗ cho cả gia đình sáu bọn họ.
Hơn nữa, nàng cũng đủ dư dả tiền bạc.
Trả tiền bạc xong, hai đến chỗ mua bán nô bộc.