Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 66: Làm Khó (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-06 02:33:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý ma ma vốn định khuyên vài câu, nhưng nàng mới tới, chi bằng cứ theo phu nhân .

Chỉ là nàng vẫn kiên định chủ tớ khác biệt, tuy đại nhân hiện tại chỉ là quan lục phẩm, nhưng thăng chức chỉ là chuyện nay mai, đến lúc quy củ thì .

Chín , chỉ riêng cơm đồ một thau lớn.

Tô Thiêm chút câu nệ, quên mất bao lâu ăn cơm như thế .

"Ăn , đừng ai câu nệ nữa." Thẩm Vân Uyển những đầy bàn, .

"Tiểu Thiêm, tự gắp thức ăn , đừng câu thúc, ăn no thì lấy sức mà việc."

Thẩm Vân Uyển gắp cho Tô Thiêm một miếng thịt kho tàu.

" đó, Thiêm ca, mau ăn , nương thịt kho tàu ngon lắm, một miếng thịt thể ăn hết một bát cơm." Lâm Hướng Bắc ở bên cạnh ăn , còn quên tự gắp cho một miếng.

Tô Thiêm khẽ lời cảm tạ, nhưng vẫn thể tiếng nghẹn ngào trong giọng .

Chàng cúi đầu ăn cơm, nước mắt rơi bát.

Tốc độ ăn cơm vô hình trung nhanh hơn một chút, ước gì thể trực tiếp đổ cả bát cơm miệng.

Đây là món thịt kho tàu ngon nhất mà từng ăn trong đời.

Thấy Tô Thiêm đặt bát xuống, Thẩm Vân Uyển chỉ cái thau gỗ bên cạnh, "Đi xới cơm ."

"Thiêm ca, giúp xới." Lâm Hướng Bắc cũng ăn hết cơm trong bát, đang định xới bát thứ hai. Bây giờ luyện võ, mỗi bữa ít nhất ăn ba bát cơm.

Tô Thiêm cúi đầu dậy tự xới cơm.

"Xới nhiều ." Lâm Hướng Bắc cầm muỗng ấn ấn cơm trong bát Tô Thiêm, ấn ấn cơm trong bát của , "Mỗi bữa ăn ba bát, Thiêm ca mỗi bữa ăn bao nhiêu bát?"

Thấy Tô Thiêm chỉ chằm chằm cơm trong bát mà gì.

"Thiêm ca, mau ăn , nương , ăn là phúc, ăn nhiều mới sức mà việc."

Tô Thiêm bưng bát, gật đầu thật mạnh, "Vâng."

Lý ma ma cảnh tượng ấm áp mắt, trong lòng cảm khái vạn phần, nhưng khi Lâm Hướng Bắc gọi Tô Thiêm là "ca ca", nàng vẫn cau mày.

Chủ tớ thể xưng hô với .

Sau bữa cơm, Lý ma ma rửa bát, dọn dẹp bếp.

Tô Thiêm dọn dẹp căn phòng sẽ ở tối nay.

Tuy lớn, nhưng đây đầu tiên căn phòng riêng của .

Chàng chiếc giường mềm mại, cảm thấy tất cả những điều đều như một giấc mơ.

Ngày hôm , Lý ma ma dậy thật sớm.

Tuy là cuối thu, nhưng kinh thành lạnh .

Nàng khoác thêm một chiếc áo bông, bếp đun một nồi nước sôi, còn kịp nhào bột thì thấy Tô Thiêm ngoài bếp.

Sau đó, Lý ma ma một cái, đến bếp nhóm lửa.

Cùng với sự bận rộn của hai , trời bắt đầu hửng sáng.

Lâm Thành Phong ôm mỹ nhân mềm mại trong lòng, động tác nhẹ nhàng hơn nhiều.

"Ta nàng thức giấc ? Có ngủ thêm chút nữa ?"

Thẩm Vân Uyển lắc đầu.

Vừa mở cửa, liền thấy Tô Thiêm đang , bưng một thau nước nóng bằng gỗ.

"Đại nhân, nước rửa mặt chuẩn xong ạ." Tô Thiêm chút câu nệ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Là Lý ma ma dạy như , cũng tư thế và lời của đúng .

"Được, ngươi việc khác ." Lâm Thành Phong nhận lấy thau gỗ trong nhà.

"Tiểu Thiêm bưng tới ?" Thẩm Vân Uyển thau nước, chải mái tóc dài của .

Lâm Thành Phong gật đầu, đó ướt khăn tay, "Rửa mặt nhé?"

Thẩm Vân Uyển ngăn tay , nhận lấy khăn tay, tự lau mặt.

Hai rửa mặt xong, liền đến phòng ăn, bàn đặt sẵn hai bát mì nước nóng hổi, mỗi bát đều một quả trứng chiên vàng ươm, một bên còn thịt băm và rau xanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-66-lam-kho-1.html.]

Chỉ cần thôi, thấy món mì nhất định là mỹ vị.

"Đại nhân, phu nhân, buổi sáng an lành. Không món ăn hợp khẩu vị , nếu hợp, nô tỳ sẽ ."

Lý ma ma bưng hai đĩa thức ăn kèm, một đĩa là củ cải khô, một đĩa là khoai tây thái sợi trộn gỏi.

"Nhìn thấy ngon , Lý ma ma vất vả ." Thẩm Vân Uyển xuống, mặc dù nàng nghĩ thực cần vất vả bữa sáng như , phố mua vài cái bánh bao là .

ánh mắt mong đợi mãn nguyện của Lý ma ma, nàng đành nuốt lời trong.

Còn Lý ma ma hai chỗ ăn ngon lành, vầng trán nhíu chặt từ hôm qua cuối cùng cũng giãn .

Nàng ở cái nhà vẫn còn hữu dụng.

"Lý ma ma, bữa sáng các cũng ăn như . Giờ nhà chúng cũng chẳng điều kiện ăn ngon đến mức nào, cứ ăn no bụng, ?"

Thẩm Vân Uyển đặt đũa trong tay xuống,

Nghĩ đến sự câu nệ của Lý ma ma và Tô Thiêm khi ăn cơm tối qua, nếu mỗi bữa đều ăn cùng , thật sự sợ họ ăn thoải mái.

Vậy thì cứ để mỗi tùy ý .

Hơn nữa, còn những khác phủ, cái bàn sẽ đủ chỗ nữa.

"Vâng, phu nhân." Sự kính trọng của Thẩm Vân Uyển dành cho Lý ma ma khiến lưng nàng vốn cong nay cũng thẳng hơn một chút.

Lâm Thành Phong dùng bữa sáng xong, liền ngoài thiết triều.

Lúc , Tô Thiêm thắng xe ngựa xong và đợi ở ngoài cửa.

"Ta đây." Lâm Thành Phong ôm tiễn cửa, quanh trái , nhanh chóng hôn lên má Thẩm Vân Uyển một cái, nhảy lên xe ngựa.

Tô Thiêm đưa Lâm Thành Phong đến cổng cung về.

Lâm Thành Phong hôm nay trực, đến tối mới về nhà, đến lúc đó sẽ đón .

"Phu nhân, nô tỳ cần mua quần áo mới, y phục cũ của mặc nữa cứ đưa cho nô tỳ là ."

Lý ma ma vội vàng từ chối, còn Tô Thiêm cũng kiên định xua tay, cứ mặc y phục cũ của chủ nhân là .

Mới đến đòi mua quần áo mới .

"Lý ma ma, Tiểu Thiêm, mỗi tháng sẽ phát cho các nửa lạng bạc, xem như tiền lương tháng, nếu như..."

"Phu nhân, điều vạn vạn nên ạ!"

Lý ma ma cắt ngang lời Thẩm Vân Uyển, điều !

Thẩm Vân Uyển nghĩ nhiều như , nàng giờ thưởng phạt phân minh, thì tiền nhiều.

"Đi thôi, chúng phố xem gì cần sắm thêm ."

Thẩm Vân Uyển dẫn hai thẳng tiến đến tiệm may.

Tiệm may ở kinh thành hai tầng lầu.

Họ chọn vài bộ y phục may sẵn ở tầng một, đang định quầy tính tiền.

"Đây chẳng là Trạng nguyên phu nhân ?" Một giọng chói tai vang lên đặc biệt rõ ràng trong tiệm may.

Các khách hàng khác trong tiệm thấy Trạng nguyên phu nhân, liền dừng động tác chọn đồ, đồng loạt đưa mắt ba ăn mặc chút kỳ lạ.

Lý ma ma bộ y phục cũ màu xanh nhạt , tấm lưng vốn định thẳng lên co rụt .

Nàng phu nhân mất mặt .

Còn Tô Thiêm thì càng bất an kéo kéo vạt áo ngắn .

Đối diện là vài nữ tử mặc y phục lộng lẫy, là tiểu thư khuê các.

Lưu Oánh Ngọc dẫn đầu nhíu mày, lấy khăn tay che miệng chế giễu.

"Có chuyện gì ?" Thẩm Vân Uyển liếc một cái, đưa túi tiền cho Lý ma ma, bảo nàng tính tiền.

Hứa Thanh Hà thái độ lạnh nhạt của Thẩm Vân Uyển, ngẩn một lát.

Phụ nàng là Nội các Học sĩ tòng nhị phẩm, ở kinh thành ngoài Lưu Oánh Ngọc , ai mà nâng niu nàng .

Thế mà Thẩm Vân Uyển chẳng thèm thẳng nàng lấy một cái, một nữ tử từng ai coi thường như , giờ phút cũng giận đến cực điểm.

"Nghe Lâm phu nhân là từ thôn quê tới ? Hai tên hạ nhân phía ngươi cũng là mang từ thôn tới , ăn mặc hôi hám y như ngươi ." Giọng chua ngoa của nữ tử khiến các khách hàng xung quanh đều im bặt.

 

Loading...