Hơn nữa,  vô cùng sợ hãi bản tính cực đoan, hung ác, tàn bạo của . Người xưa  câu "Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng",  sợ rằng dù  dạy dỗ cẩn thận đến , thì con cái sinh  vẫn mang bản tính giống như Lạc Ngọc Chương.
 
Vì , khi Lạc Ngọc Chương lui tới chốn thanh lâu,   cẩn thận lựa chọn ,  sinh con.
 
Thật kỳ lạ,   rõ ràng    nhiều con, lúc mới trùng sinh cũng kiên quyết đòi bỏ ,  mà giờ đây  hai đứa nhỏ   con ruột của ,   vẫn nổi giận.
 
Sao tính khí  lớn đến thế chứ?
 
Ta mỉm : "Tư Hành, Lăng Vân, phụ  của các con sắp c.h.ế.t ."
 
Hai đứa nhỏ mới  tròn ba tuổi, nhưng   hiểu chuyện: “Mẫu ,   mẫu   chịu khổ nhiều ,     phụ , cuối cùng mẫu  cũng  sống những ngày tháng  ."
 
“Mẫu , phụ  sống cũng chỉ là gánh nặng."
 
Lạc Ngọc Chương sớm  trở thành gánh nặng của  . Lạc Ngọc Chương kích động  gì đó. Ta trấn an : "Đừng vội, khi ngươi chết,  sẽ cho Tô Uyển chôn cùng ngươi."
 
Lạc Ngọc Chương   bằng ánh mắt căm hận tột cùng.
 
Ta ném cuốn 《Thiên Tự Văn》dạy hai đứa nhỏ nhận mặt chữ cho .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-phu-quan-boi-bac-song-lai/12.html.]
Hắn giơ những ngón tay sưng đỏ, mưng mủ lên, đau đến nhăn nhó, nhưng vẫn cắn răng lật giở cuốn 《Thiên Tự Văn》.
 
Ta  chữ  chỉ: 【Độc phụ,   hại Uyển Uyển.】
 
Ta khẽ : "Ta   thánh nhân."
 
Ta thông cảm cho Tô Uyển là một cô nương mồ côi, chỉ  dựa  Lạc Ngọc Chương.
 
Vì , kiếp ,  khi thành ,   hẹn gặp nàng , trịnh trọng hứa hẹn, nếu nàng    chủ mẫu,  sẽ giúp nàng  chọn một thiếu niên , cho nàng  của hồi môn.
 
Nàng     gả cho ai khác. Vậy nên   chuẩn  sẵn cửa hàng và ruộng vườn để tặng cho nàng  phòng , chỉ chờ  khi  thành , lúc nàng   lễ nạp  thì sẽ đưa.
 
Thế nhưng nàng   bày  độc kế hủy hoại thanh danh của ,  cho  một con đường sống.
 
Sau , khi nàng  và Lạc Ngọc Chương nối  tình xưa, còn  mua chuộc bà đỡ, nhân lúc  sinh nở mà hại c.h.ế.t .
 
Ta nhớ rõ bà đỡ đó là ai, kiếp   xử lý bà , thì mới phát hiện bà  đang đỡ đẻ cho Dung Nguyệt, nhờ  mà  mới cứu  Dung Nguyệt một mạng.
 
Lần ,  đưa Tô Uyển  cung.
 
Trong cung tranh giành ân sủng còn tàn khốc hơn cả chốn hậu trạch, tuy nhiên Hoàng hậu vẫn còn đó,   đến phú quý giàu sang, chỉ cần an phận thủ thường, chung quy cũng  thể sống cuộc sống của bậc chủ tử.