SAU KHI RÀNG BUỘC VỚI HỆ THỐNG LÀM NŨNG - 3

Cập nhật lúc: 2025-02-08 02:47:35
Lượt xem: 4,448

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn cởi áo hồ cừu, khẽ giơ tay hiệu.  

 

Lập tức, một thái giám bước , ôm theo một chiếc chậu gốm.  

 

Bên trong chậu hình như thứ gì đó.  

 

Ta tự chủ dõi mắt theo chiếc chậu, chờ đến khi nó đặt lên bàn, lập tức hăm hở ghé xem.  

 

Là hai con cá chép đỏ.  

 

Đang vẫy đuôi bơi qua bơi .  

 

Chu Hoài Tự xoa bóp bả vai, bình thản :  

 

"Trời lạnh , thể thường xuyên ngoài chơi. Trẫm bảo vớt hai con cá , thả trong phòng cho nàng đỡ buồn."  

 

Hắn ghé sát chậu, đưa tay trêu đùa hai con cá.  

 

Lúc , 888 lên tiếng đúng lúc:  

 

"Bây giờ ngươi nên gì?"  

 

Ta giọng điệu khích lệ của nó, thử thăm dò:  

 

"À… tạ ơn bệ hạ?"  

 

"Tầm thường, quá mức tầm thường!"  

 

"Nhận sự quan tâm và thiện ý từ khác, đương nhiên cảm ơn. hỏi ngươi, ngươi bình thường ?"  

 

Ta thoáng bối rối.  

 

"Ta… …?"  

 

"Không! Ý là, ngươi và giống những khác! Hai là phu thê, là quan hệ mật nhất đời, ngươi cảm ơn như , quá khách sáo ?"  

 

Ta khiêm tốn xin chỉ giáo.  

 

"Vậy nên thế nào?"  

 

"Ngươi nên chạy ôm , mắt lấp lánh như trời, ngọt ngào : ‘Bệ hạ đối với thật , thích lắm.’ Giọng càng mềm mại càng !" 

 

11

 

Ta siết chặt nắm tay, trợn mắt chằm chằm.  

 

"Ngươi rốt cuộc hệ thống đàng hoàng ? Sao dạy mấy thứ… đắn như !"  

 

888 lập tức kêu oan:  

 

"Chỉ bảo ngươi nũng thôi mà cũng gọi là đắn ? Ngươi thử nghi ngờ chuyên môn của nữa xem, sẽ nhảy lên đ.á.n.h đầu gối ngươi ngay đấy!"  

 

"Có ngươi đang ngại ? Hắn nam nhân ngoài đường! Hai bái thiên địa, lạy tổ tông, cưới hỏi đàng hoàng, gì cũng là tình thú vợ chồng, ngại cái gì chứ?"  

 

Hệ thống khuyên nhủ tha thiết:  

 

"Hơn nữa, chẳng ngươi cũng cận với ? Nghe , tuyệt đối sai!"  

 

Ta c.ắ.n răng, nhân lúc Chu Hoài Tự để ý, bất ngờ nhào tới ôm từ phía .  

 

Hắn loạng choạng một bước, vội chống tay lên bàn, bật một tiếng "hừ".  

 

"Nàng—"  

 

Mặc kệ nỗi hổ ngút trời, bặm môi, lí nhí :  

 

"Bệ hạ, ngài… ngài đối với thật , thích."  

 

Tuy , nhưng chỉ lắp bắp, mà giọng còn càng lúc càng nhỏ dần.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Không thấy bộ .  

 

Cả Chu Hoài Tự cứng đờ, im lặng một lời.  

 

Xung quanh tĩnh lặng đến mức khiến ngạt thở.  

 

Ta thầm trong lòng, gầm gừ với 888:  

 

"888, mất hết mặt mũi ! Ngươi chờ đó, nhất định sẽ tính sổ với ngươi!"  

 

888 vẫn lạc quan:  

 

"Ngươi á? Haha, chắc cũng quá phiền phức ."  

 

Ngay lúc , Chu Hoài Tự xoay .  

 

Hắn với vẻ kinh ngạc:  

 

"Hôm nay nàng ? Sao đột nhiên… nũng?"  

 

Ta trông cậy hệ thống sẽ chỉ dạy cách ứng phó tiếp theo.  

 

mà…  

 

Im phăng phắc.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-rang-buoc-voi-he-thong-lam-nung/3.html.]

Ta tự nghĩ câu nào ho, đành lắp bắp lặp trong lúc bối rối:  

 

"Bởi vì bệ hạ ."  

 

Chu Hoài Tự nhạt, khiêm tốn :  

 

"Cảm tạ nàng khen ngợi. là trẫm tệ, nhưng nàng cũng kém."  

 

Hắn dùng một ánh mắt trấn an khích lệ .  

 

"……" 

 

12

 

Hai con cá chép đỏ cứ thế ở trong cung Phượng Thê.  

 

Chu Hoài Tự vẫn hầu như mỗi tối đều đến đây ngủ.  

 

Trước khi ngủ, chúng dựa , hoặc là cho cá ăn, hoặc là trêu đùa chúng.  

 

Cũng chỉ chăm chăm hai con cá chép đó.  

 

Đôi khi mỗi một việc.  

 

Hắn mang tấu chương tới, thắp đèn lên thêm một chút.  

 

Ta thì ở góc khác trong phòng chép tranh thư pháp danh gia, hoặc tự đ.á.n.h cờ với chính .  

 

Những đêm đông lạnh giá, chúng còn bắc lò bùn, hâm một bình rượu.  

 

Vừa uống rượu sưởi ấm, trò chuyện vu vơ.  

 

Bất kể là gì, chỉ cần cùng , đều cảm thấy .  

 

Bên ngoài gió rét gào thét, mây đen giăng kín.  

 

Trong phòng ngọn đèn nhỏ tỏa ánh sáng ấm áp, khiến tất cả đều trở nên dịu dàng.  

 

Trong những ngày tháng , hệ thống vẫn kiên trì dạy các kỹ năng nũng.  

 

Ta cũng cố gắng học.  

 

từ biểu cảm thôi của Chu Hoài Tự, vẻ hiệu quả mấy khả quan.  

 

*

 

Cho đến một hôm, trời trong nắng .  

 

Ta đang cổ thư, gặp hai chữ khó mà thực sự nhận , bèn nghĩ đến hỏi Chu Hoài Tự.  

 

Khi đó, cũng việc gì, đang thử dùng cây nỏ Gia Cát cải tiến trong sân.  

 

Ta mang sách đến, liền đặt nỏ xuống, lên ghế đá.  

 

Hắn xúi giục lên đùi , tiện thể lau mồ hôi giúp.  

 

Ta cũng xuống, cũng lau .  

 

Hành động vẫn tự nhiên lắm, nhưng cảm giác hổ vơi nhiều.  

 

Chu Hoài Tự biểu cảm mà , vẻ như nhịn hết nổi.  

 

"Đừng như nữa ? Ban ngày ban mặt đấy."  

 

Ta nghĩ, chắc là cảm thấy hợp lễ nghi.  

 

còn kịp cảm thấy thất bại, liền thấy nghiêm túc :  

 

"Trẫm là nguyên tắc, tuyệt đối —"  

 

"—ở nơi quang minh chính đại mà—"  

 

"—ưm."  

 

Ta lập tức bịt miệng .  

 

Chu Hoài Tự! Hắn đang ở đầu nguồn sông mà , nghĩ bẩn thế ?! 

 

13

 

Sát Tết, một trận tuyết rơi.  

 

Tuyết lất phất suốt hai ngày, đêm Giao thừa cũng đến.  

 

Trong cung tổ chức yến tiệc đoàn viên.  

 

  *

 

Ban ngày, gió bấc rít gào, cuốn theo những bông tuyết dày đặc, cành mai bẻ gãy, mặt đất thì bùn lầy, ẩm ướt.  

 

Đến tối, tuyết ngừng, mây tan, khắp nơi một màu trắng xóa, phản chiếu ánh đèn cung đình, lộ vài phần tĩnh lặng, an nhiên.  

 

Trong cung quét sạch tuyết đọng, treo lên đèn lồng đỏ, đến , khí Tết ngập tràn.  

 

Trời càng khuya, yến tiệc cũng bắt đầu.  

 

 

Loading...