SAU KHI RÀNG BUỘC VỚI HỆ THỐNG LÀM NŨNG - 7

Cập nhật lúc: 2025-02-08 02:49:26
Lượt xem: 3,790

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Người lúc nào cũng nghiêm khắc với con, mà với thì nuông chiều vô điều kiện như thế?  

cũng con ruột của mà!"

 

27

 

Ta càng càng kích động, còn mẫu càng bình tĩnh.  

 

Sắc mặt bà lạnh nhạt, mang theo sự vô tình.  

 

Bà thản nhiên :  

 

"Bởi vì Vọng nhi là con trai của Thư gia, mãi mãi là như .  

Chỉ đơn giản thế thôi.  

Còn con là nữ nhi, con xuất giá , còn là của Thư gia nữa."  

 

Những lời như một chậu nước lạnh tạt thẳng , đóng băng từ đầu đến chân, ngay cả lồng n.g.ự.c cũng lạnh buốt.  

 

Ta há miệng, nhưng như đông cứng, giọng trở nên tê dại đầy khó hiểu:  

 

"Nếu con còn là của Thư gia, dựa mà giúp cứu Thư Vọng?"  

 

"Nếu con trông cậy , phí công cung gì?"  

 

"Dạy dỗ bấy nhiêu năm, hóa tất cả những gì dạy con đều ném cho ch.ó ăn—"  

 

Bà chợt dừng đúng lúc, tiếp nữa, chỉ xoa nhẹ thái dương.  

 

"Thôi , con cứu thì cứu.  

Ta với phụ con sẽ nghĩ cách khác."  

 

dậy, dùng khăn tay thấm nhẹ khóe mắt.  

 

"Đứa trẻ , lúc nào cũng cứng đầu, chỉ đau lòng."  

 

"Ta về đây.  

Con cứ ở trong cung mà vị hoàng hậu cao cao tại thượng của con ."  

 

Dứt lời, bà dẫn theo nha rời .

 

28

 

Khi Chu Hoài Tự trở về, bình tĩnh .  

 

Như ngày, bưng nóng và điểm tâm lên.  

 

Lại lấy cờ , :  

 

"Bệ hạ, đ.á.n.h một ván ?"  

 

Chu Hoài Tự đáp.  

 

Hắn ánh nến.  

 

Nhìn lâu.  

 

Rồi nhẹ giọng :  

 

"Hoàng hậu, nàng trông vẻ ."  

 

"Mẫu nàng gì với nàng?"  

 

Ta "" một tiếng, nhạt:  

 

"Không gì, chỉ là chút chuyện riêng tư."  

 

"Bệ hạ, chúng vẫn nên đ.á.n.h cờ ?"  

 

"Không đánh."  

 

Hắn lạnh giọng.  

 

Rất hiếm khi thấy giận mặt như thế .  

 

Ta ôm hộp cờ, gì, cũng chọc giận chỗ nào.  

 

Rõ ràng cố gắng hết sức để cảm xúc lây sang .  

 

Chu Hoài Tự tùy tiện chỉ một cung nữ trong điện:  

 

"Ngươi, .  

Hôm nay hoàng hậu và Thư phu nhân gì?  

Từng chữ một, kể rõ ràng cho trẫm."  

 

Ta điên cuồng nháy mắt với cung nữ, mong nàng ngầm hiểu.  

 

Nàng hề .  

 

Chỉ cúi đầu, thành thật thuật chuyện ban sáng.  

 

Ta vốn tưởng nàng chỉ là một cung nữ bình thường, ngờ trí nhớ như .  

 

Chu Hoài Tự xong, hừ lạnh một tiếng.  

 

"Nàng là hoàng hậu.  

như là đại bất kính."  

 

Hắn phất tay cho tất cả cung nhân lui xuống.  

 

Sau đó dẫn đến giường.  

 

Chăn đệm trải sẵn.  

 

Rất mềm. Rất ấm.  

 

Khiến cảm thấy an .  

 

Ngay cả , Chu Hoài Tự vẫn dùng chăn quấn chặt lấy .  

 

Rồi hạ giọng :  

 

"Hoàng hậu, nơi ai cả. Khóc ."  

 

"Trẫm che cho nàng.  

Nếu ai hỏi, cứ là trẫm ." 

 

29

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-rang-buoc-voi-he-thong-lam-nung/7.html.]

 

Lúc đầu, .  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Chu Hoài Tự :  

 

"Khóc thì cứ tâm sự ."  

"Trẫm đây. Trẫm cùng nàng gánh vác."  

 

*

 

Con Chu Hoài Tự mâu thuẫn.  

 

Có lúc, vô tư bỡn cợt, chịu năng đàng hoàng, chẳng khác nào một đứa trẻ trưởng thành.  

 

Có lúc, đáng tin vô cùng, như thể khó khăn đời gặp đều còn là khó khăn nữa, đều thể giải quyết.  

 

*

 

Ta nắm chặt vạt áo , giọng dịu dàng của mê hoặc, vô thức một câu:  

 

"Bệ hạ, rõ ràng là bà những lời cay nghiệt ."  

"Vậy tại bảo rằng đau lòng?"  

 

Một khi mở miệng, tất cả ấm ức như tìm chỗ phát tiết, ào ạt trào .  

 

Môi run lên.  

 

Cố nén tiếng nức nở, giọng nghẹn :  

 

"Ta con gái của bà ?  

Tại chẳng hề quan tâm một chút nào?"  

 

"Ta chỉ cùng bà vài câu chuyện riêng tư.  

, còn bảo vô tình vô nghĩa…  

Ta xa đến chứ?  

 

Ta rõ ràng là một mà… đúng ?"  

 

*

 

Chu Hoài Tự buồn xót xa.  

 

Hắn xoa đầu , nhẹ giọng :  

 

"Đương nhiên nàng là một .  

Một cô gái .  

 

Trẫm nghĩ .  

Thái hậu cũng nghĩ .  

Nàng quên ?"  

 

*

 

Ta đương nhiên nhớ.  

 

Thái hậu đối với cũng .  

 

…  

 

Thái hậu là Thái hậu.  

 

Mẫu là mẫu .  

 

Không giống

 

30

 

Ta nhớ hồi còn nhỏ, mẫu cũng từng thật lòng thương yêu .  

 

sinh ba con trai, mãi mới một đứa con gái như .  

 

Đương nhiên là nâng niu trân trọng.  

 

Chỉ là…  

 

Kể từ ngày quyết định để tranh ngôi Hoàng hậu, bà liền từng chút từng chút thu sự yêu thương .  

 

Bà ép tập chữ, đ.á.n.h cờ, gảy đàn.  

 

Bà ép học thêu thùa, phẩm .  

 

Bà ép học những quy củ mà lúc đó còn cũng chẳng hiểu nổi.  

 

Khi , vẫn còn quá nhỏ, thể nào yên tĩnh , chỉ chạy ngoài chơi.  

 

Ban đầu, mẫu vẫn kiên nhẫn dỗ dành, dùng bánh ngọt, kẹo đường để lừa khuôn khổ.  

 

Sau , bà còn kiên nhẫn nữa, lạnh mặt hỏi :  

 

"Thư Ngọc, con là đứa con mà mẫu thương yêu nhất.  

Con chịu sách, chịu học lễ nghi, chẳng lẽ trở thành kẻ tầm thường, để mẫu …  

trở thành trò cho thiên hạ ?"  

 

Đó là đầu tiên thấy vẻ mặt thất vọng của mẫu .  

 

Lời bà như ngàn cân đè xuống tim , nặng trĩu.  

 

Thế là ép bản theo bà .  

 

Bà bảo học cái gì, liền học cái đó. 

 

31

 

Sau , dần lớn lên.  

 

Lúc nào cũng một một , lẻ loi cô độc.  

 

Ta kết bạn, bèn mang bánh nhân mơ mà thích nhất, chia cho những đứa trẻ cùng trang lứa.  

 

Chúng cầm lấy, ném trả .  

 

"Ai thèm chơi với cái đứa kỳ quái như ngươi chứ? Ta còn lâu mới ăn thứ !"  

 

"Nó đần thối kìa, ăn nhiều bánh nhân mơ quá nên đần luôn ? Ta biến thành như nó !"  

 

 

Loading...