Sống với Chu Dương nhiều năm, hề say.
Anh chỉ giả say để những lời thật lòng, và nếu tức giận, sẽ biện minh rằng chỉ linh tinh vì say.
Anh luôn chừa đường lui cho , nhưng quen chặn lối thoát của khác.
Trước đây, nhận điều , chỉ là vì từng yêu .
tỉnh táo, nhưng đủ nhẫn tâm. Sự mềm lòng chính là thất bại lớn nhất của .
giờ đây, khi còn yêu, nhanh chóng hành động.
đá một cú thật mạnh, hất Chu Dương khỏi cửa, đẩy chồng ngoài, khóa cửa .
Khoảnh khắc cánh cửa đóng sập, cảm giác như cả cơ thể giải tỏa, thậm chí cần tốn tiền thuê thông tuyến sữa nữa!
Bị nhốt ngoài cửa, Chu Dương tỉnh táo hẳn.
Anh đập cửa điên cuồng:
“An An, cô điên ???”
nghĩ, chắc điên nên mới để lừa lâu đến !
Khi Chu Dương theo đuổi , luôn tỏ chân thành, mộc mạc, hài hước và thú vị.
Đối với một từ nhỏ thiếu thốn tình yêu như , như một vầng mặt trời nhỏ, mang cho sự ấm áp chút khiếm khuyết.
Thậm chí, trong suốt hai năm yêu , từng to tiếng với nào.
Chính điều đó khiến ngộ nhận rằng là đàn ông nhất thế giới. lộ điểm yếu lớn nhất của – sự thiếu thốn tình yêu.
Lúc , xót xa đến rơi nước mắt, rằng sẽ bù đắp gấp đôi những gì thiếu.
ngờ, dùng điểm yếu đó để khống chế và “thuần hóa” !
Khi kết hôn, để dọn căn nhà cha để cho . Sợ khó xử, chủ động yêu cầu tiền sính lễ của hồi môn.
Lúc đó, thề:
“Chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên , nhất định sẽ yêu em hết lòng.”
Giờ nghĩ , câu chẳng khác gì đang thuần hóa một chú chó.
lúc đó, mù quáng, nhận .
Cho đến khi mang thai, bắt đầu lộ bộ mặt thật.
Ở giai đoạn đầu, trách vì “mè nheo” mà nổi việc nhà, lấy cớ để đón chồng đến ở cùng.
Đến khi hết ốm nghén, bắt đầu “PUA” (tẩy não tinh thần) , rằng:
“Đã sắp , thế mà vẫn chẳng việc gì hồn!”
Anh để chồng giám sát việc nhà như nấu ăn, rửa bát, bảo là “hướng dẫn”, nhưng thực chất là theo dõi.
Khi đó, nghĩ rằng đều là một nhà, chuyện nhỏ nhặt chẳng đáng gì, nên cũng để tâm.
Trong thời gian sinh con, Chu Dương thăng chức.
Kể từ khi thăng chức, còn giả vờ nữa.
Hằng ngày về nhà, như một ông hoàng, chồng lo liệu tất cả. Chu Dương khác gì cữ, thậm chí còn nhàn hơn .
Trong suốt tháng cữ, dỗ con một nào.
Khi con quấy nửa đêm, ôm chăn gối đá cửa ngủ ở sofa, miệng còn :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-sinh-con-toi-bi-chong-va-dong-nghiep-che-gieu/chuong-4.html.]
“Giờ một nuôi cả gia đình, ngủ đủ thì ai nuôi các đây?”
ngờ, một con thể giả tạo đến mức , khác hẳn với .
Bây giờ, khi , dù điên loạn thì cũng thể chịu đựng thêm nữa!
—-----------------
Khi đang ôm con ngủ, Chu Dương và điên cuồng đập cửa bên ngoài.
khóa chặt cửa phòng, đeo tai và tiếp tục ngủ.
bất ngờ lay dậy!
Khi mở mắt, hoảng sợ đến mức hồn bay phách lạc.
Chu Dương và bên cạnh giường, dẫn theo hai cảnh sát!
Thấy tỉnh, Chu Dương lập tức quỳ xuống, ôm nức nở:
“Vợ ơi, cứ nghĩ em chuyện dại dột! Anh gõ cửa cả buổi mà em mở, sợ c.h.ế.t !
“Nếu em xảy chuyện gì, sống đây?”
chợt hiểu. Anh báo cảnh sát, lấy lý do “nghĩ quẩn” để phá cửa nhà.
định giải thích, nhưng cảnh sát giơ tay ngăn :
“Mâu thuẫn gia đình thì tự giải quyết, chuyện gì thì bình tĩnh chuyện, đừng mất thời gian của lực lượng cảnh sát nữa.”
Sau khi cảnh sát rời , Chu Dương vẫn buông tay , nước mắt nước mũi tèm lem.
Nhìn lúc , chắc ai cũng nghĩ yêu đến tận xương tủy.
lạnh: “Diễn đủ ?”
“Em gì ? Anh uống say nên nhớ rõ chuyện gì xảy .
“Anh chỉ gõ cửa cả buổi mà em trả lời, sợ phát điên nên mới báo cảnh sát!
“Em đang giận chuyện bữa ăn tối nay ?”
Chu Dương xảo quyệt.
Anh bỏ qua chuyện xảy , chuyển sang nhắc về việc ăn tối để đ.á.n.h lạc hướng.
Anh kéo chuyện gọi điện cho chồng của Thẩm Mỹ và tát để trốn tránh lầm của .
Trước đây, nhắm mắt ngơ vì yêu .
bây giờ, thấy chỉ khiến buồn nôn!
đáp trả
Anh vẫn nghĩ là phụ nữ yếu đuối, dễ thao túng:
“Anh là vì cho em. Nếu em để bụng, xin , ?
“Em đ.á.n.h , mắng , chuyện kết thúc ở đây ?
“Em cần nhỏ nhen mãi bỏ qua như thế!”
Anh thậm chí dám nhắc chuyện bắt xin Thẩm Mỹ.
chợt cảm thấy buồn .