Để tránh việc Triệu Hằng tiếp tục "giở trò",  còn đặc biệt nhờ  theo dõi nhất cử nhất động của  .
 
 thực tế  chứng minh Triệu Hằng bây giờ   tàn ma dại, chẳng còn thời gian và  sức  mà gây chuyện với  nữa.
 
Nợ cũ chất đống,    và chị gái "kéo thêm vài tảng đá buộc chân", tài chính của   giờ đây  nát bét hơn cả bát cháo hành.
 
Cùng đường, Triệu Hằng đành  đem căn nhà  thế chấp  đó còn  vay nặng lãi từ các tay xã hội đen địa phương.
 
Mượn thì   nhưng đến khi trả thì trả  nổi.
 
Cuối cùng,     đánh gãy một chân,  còn  cảnh cáo:
 
“Lần  thấy mặt là đánh tiếp.”
 
Triệu Hằng chẳng khác gì chó nhà  tang, vội vã bế theo cả nhà bỏ trốn trong đêm,  biến mất   khỏi thế giới của .
 
Lần tiếp theo  gặp  Triệu Hằng  là sáu năm .
 
Lúc đó,  đang đưa con gái bé Tiêu Tiêu tham gia trại hè.
 
Bọn trẻ  sự dẫn dắt của các thầy cô giáo đang háo hức tham quan bảo tàng.
 
Tại hiện trường  vài nhân viên giữ trật tự, và  nhận  một  trong  họ là Triệu Hằng.
 
Anh  mặc đồng phục bảo vệ, má hóp , râu ria xồm xoàm, cả  gầy rộc như tàu lá chuối.
 
Không còn chút bóng dáng nào của  đàn ông từng tự mãn năm xưa.
 
Triệu Hằng cũng nhận  , ánh mắt kinh ngạc:
 
“Tô Hiểu Vân?!”
 
 bước lùi  một bước, lạnh lùng đáp:
 
“Anh nhận nhầm  .”
 
 Triệu Hằng như phát cuồng:
 
“Dù em  hóa thành tro,  cũng nhận !”
 
“Em chính là Tô Hiểu Vân!”
 
 lúc đó, con gái  nhảy chân sáo chạy tới, miệng  tươi rói gọi .
 
Ánh mắt Triệu Hằng lập tức rực sáng, đầy kích động:
 
“Đây là con gái chúng  đúng ?”
 
“Lớn thế   cơ !”
 
“Hiểu Vân,    ! Cho con bé  một gia đình trọn vẹn!”
 
“Sau   sinh thêm một đứa con trai, cả nhà sống vui vẻ!”
 
Khoảnh khắc đó, trong đầu   cả vạn câu chửi thề đang gào rú đòi  bật .
 
 cuối cùng…  nuốt hết  trong.
 
Con gái còn đang ở đây.
 
  thể để con bé vướng  bất kỳ sự nguy hiểm nào.
 
Con gái  tò mò ngẩng đầu  , hỏi nhỏ:
 
“Mẹ ơi, chú  là ai ?”
 
Triệu Hằng hấp tấp  lớn:
 
“Bố là bố của con đây!”
 
Con bé chớp mắt mấy cái, nghiêng đầu, nghiêm túc :
 
“Chú  dối. Chú   bố cháu.”
 
“Bố cháu  cao và  trai cơ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-sinh-xong-toi-lien-om-con-ve-nha-me-de/chuong-9.html.]
 
“Còn chú trông như ông già .”
 
Câu  khiến Triệu Hằng lập tức bùng nổ.
 
Anh  trừng mắt  , giận dữ hét lên:
 
“Cô dám cắm sừng ?!”
 
Vẫn là cái tính nóng nảy, mất kiểm soát đó bao nhiêu năm qua, chẳng hề  đổi.
 
 lập tức ôm con gái lùi ,  sợ hãi  chợt lóe lên một ý.
 
“Triệu Hằng, chẳng  Vương Đại Bảo vẫn    đang ở đây ?”
 
“Anh tin ,  sẽ báo tin cho  ngay bây giờ!”
 
Vương Đại Bảo chính là tên xã hội đen năm xưa từng cho   vay nặng lãi.
 
Chỉ  đến cái tên đó, sắc mặt Triệu Hằng lập tức biến dạng, ánh mắt lộ rõ sợ hãi.
 
 âm thầm thở phào.
 
    đặt cược đúng.
 
Triệu Hằng từ  đến nay, vẫn là loại chỉ  bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh.
 
Tính cách , cho tới tận bây giờ… vẫn chẳng hề  đổi.
 
Sau khi chắc chắn  còn nguy hiểm,  lập tức gọi điện phản ánh với ban quản lý bảo tàng.
 
Quản lý tức giận mắng thẳng trong điện thoại:
 
“Anh mà còn dám quấy rối khách nữa thì nghỉ việc luôn !”
 
“Đào tạo  bao lâu  mà vẫn  học  gì ?!”
 
“Tháng  cắt hết thưởng,     thì biến !”
 
“Ở đây chúng  thiếu gì  cần việc!”
 
Triệu Hằng chỉ còn  gật đầu lia lịa, cúi gập ,  còn một chút kiêu ngạo  dáng vẻ ngày xưa.
 
 và con gái  ở phía xa, lặng lẽ   .
 
Con bé ngẩng khuôn mặt non nớt lên hỏi :
 
“Mẹ ơi, chú …   là bố con ?”
 
Từ nhỏ, con gái    thông minh.
 
  bao giờ giấu con điều gì, cũng chẳng đợi con tự  phát hiện.
 
Ngay từ khi con  nhận thức,   chọn cách thành thật kể   chuyện.
 
Nói cho con  rằng  và "bố ruột" của   chia tay từ lâu.
 
 con  bao giờ cảm thấy tự ti  thiếu thốn vì con  yêu thương đủ đầy để  thể bình tĩnh mà đối diện với tất cả.
 
 nhẹ nhàng :
 
“Xin  con yêu, ngày xưa mắt   …   sáng cho lắm.”
 
Con bé gật đầu:
 
“Không   . Vậy thì    chỉ cần chọn kỹ hơn là   ạ.”
 
“Với … con vẫn   một  bố thật  trai và ngầu hơn chú  cơ!”
 
“Mẹ hãy cố lên  ! Con sẽ giúp  ‘duyệt ’ cẩn thận!”
 
 bật , ôm lấy con  lòng.
 
Giữa ánh nắng hè chan hòa và tiếng  của con,   cuộc đời mới thực sự chỉ mới bắt đầu từ đây.
 
– Hết –