4
 
  , xin  cái chó gì, chị  cho rằng  là ai cơ chứ.
 
   kéo  đến nhà Trần Mẫn.
 
Trần Mẫn cao ngạo khóa cửa,  cho chúng  .
 
Đồ điên, tưởng bà đây   nhà mày lắm hả.
 
 với    rời , chị   lập tức mở cửa, kéo chúng  .
 
Mấy kẻ hôm    tạt nước,  thấy  đều  tự chủ  mà rụt đầu.
 
Bọn họ  cho  con  , cũng  rót cho chúng  lấy một cốc nước.
 
“Hôm qua mấy  hất nước lên   , bà   ốm , các  bồi thường .”
 
Trần Mẫn lớn giọng.
 
Mẹ  nhịn , hỏi:
 
“Vẫn  ch.ết , tiếc thế, cần bồi thường bao nhiêu?”
 
“Có bà mới  ch.ết .”
 
Mụ già mới nãy còn giả bệnh giờ  hất tung tấm thảm lông  , chuẩn  nhào  đánh  .
 
Trần Mẫn giữ mụ , đánh mắt  hiệu với mụ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-song-lai-mu-chi-dau-de-khong-nuoi-me-toi-luc-ve-gia-phat-dien-roi/04.html.]
“Không cần nhiều, em trai  sắp lấy vợ , bà sang tên một căn biệt thự của bà cho nó  nhà tân hôn .”
 
 với  suýt tức .
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
 
“Nhà mấy   bệnh nan y hả?  đây cực khổ kiếm tiền mua biệt thự, tại   cho mấy ?”
 
“Cái gì mà biệt thự của bà, chị  gả  nhà các , nhà, xe, tiền đều là của chị  hết.”
 
“Chị  cho , các   dâng vội  chứ, thử   xe, nhà họ Lưu các  sẽ tuyệt hậu.”
 
Quả là  một nhà,    lạnh.
 
“Ồ,  thế thì cô với Lưu Sơn mau  ly hôn .”
 
“Dù  sớm muộn gì cũng tuyệt hậu,   luôn cho nóng .”
 
Anh  cũng nóng nảy,   quá yêu  vợ , bèn nắm tay Trần Mẫn, lập tức tỏ lòng trung thành.
 
Trần Mẫn đắc ý.
 
“Chậc, bà bảo bọn  ly hôn là bọn  ly hôn chắc? Mắc gì? Lưu Sơn yêu  như ,   bằng lòng cho em  căn nhà đó, cớ gì bà  đồng ý?”
 
“Dựa  việc đó là nhà , liên quan quái gì đến mấy , thậm chí còn chẳng liên quan đến Lưu Sơn.”
 
Mẹ   xong thì  sang  :
 
“Lưu Sơn, nếu con thích nó như ,  là con ở rể , để nhà nó mua nhà mua xe cho con, chăm con nấu nướng cho con.”
 
Cười ch.ết  mất, thằng    hổ ôm đầu, còn em trai Trần Mẫn lập tức la to:
 
“Cút, thứ gì ở nhà  đều là của , thậm chí nhà các  cũng là của , đừng mơ lấy  một cắc nào của cái nhà .”