Trên chiến trường đẫm m/á/u năm xưa,  xuất hiện giữa một vạt hoa hồng đỏ như m/á/u.
Đại sư tỷ đặt tên cho  là Vi Sinh - sống giữa hoa hồng.
Trong tông môn, những đứa trẻ mồ côi  đại sư tỷ nhặt về hầu hết đều mang họ Lục – họ của sư phụ.
Còn ,      mang họ lão già ,  chỉ  giống như đại sư tỷ.
Đại sư tỷ  lay chuyển  , đành  đồng ý.
Thế là   cái tên của riêng  “Hứa Vi Sinh”.
Ta  khinh miệt, xoay kiếm một vòng đầy hoa lệ: “Chỉ bằng đám các ngươi?”
Nhị sư  cũng giơ kiếm lên, gương mặt lạnh như băng  :
“Hứa Vi Sinh,  thì đừng trách sư  vô tình.”
Ta và  là hai chiến lực mạnh nhất trong thế hệ  tử hiện tại của tông môn.
Nhị sư , ,  gọi là Lục Mặc Sinh,   đột phá Nguyên Anh từ năm ngoái.
Lục Mặc Sinh cho rằng  chắc chắn thắng.
  ba chiêu, sắc mặt  tái nhợt, thua trận.
Ta vung kiếm lao tới, mũi kiếm chỉ thẳng  n.g.ự.c , khiến  tuyệt vọng nhắm mắt .
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Ngay khoảnh khắc , kiếm  bất ngờ đổi hướng, đ.â.m thẳng về phía , nơi Nhược Anh đang  các sư   bảo vệ.
Nhược Anh  lau sạch m/á/u, nhưng mặt trắng bệch như giấy.
Ngay lúc mũi kiếm sắp đ.â.m  n.g.ự.c nàng , nàng  phát động linh lực phản kích.
Và ngay khoảnh khắc đó,  cảm nhận  một khí tức quen thuộc.
Là Băng linh căn của đại sư tỷ!
Trong mắt  hiện lên gương mặt trắng ngần của sư tỷ, nụ  như trăng non treo giữa đôi mi cong.
Ta cắn răng, dồn  lực  một chiêu c.h.é.m xuống.
Đột nhiên dị biến xảy : Trên trời bất ngờ giáng xuống một tia sét kinh thiên động địa, đánh thẳng   .
Ta  kịp tránh né,     sức ép khủng khiếp đè ép, ngã xuống đất, phun  một ngụm m/á/u lớn.
Nhược Anh … hóa  là   quan hệ với Thiên giới?!
Là tiểu thư nhà ai đó xuống nhân gian rèn luyện đây chứ gì?!
Vì nàng , mà ngay cả luật trời cũng  thể  bẻ cong, bọn họ dám trắng trợn can thiệp  nhân giới đến mức  ?!
4.
Nhược Anh   đang ngẩng đầu lặng lẽ  trời, bật  khinh miệt: “Biết sợ  ? Một con kiến rác rưởi mà cũng mơ vọng động đến khí vận, đúng là si tâm vọng tưởng.”
Nàng  định tiến  khiêu khích ,  liền phun một ngụm m/á/u  mặt nàng , khiến nàng  giật  lùi ,  dám tiến thêm, vội vàng hét lên:
“Còn  đực  đó  gì?! Cùng  bắt lấy nàng ! Ai khống chế  Hứa Vi Sinh, để nàng   lô đỉnh cho cả tông môn!”
Ta  thấy tiếng lòng nàng: Con tiện nhân Hứa Vi Sinh  quá nguy hiểm,  thiên đạo  chỉ cần một chân mệnh thiên nữ là đủ , tuyệt đối  thể để một nữ nhân khác chia sẻ khí vận với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-su-ty-mat-ta-tan-sat-toan-bo-tong-mon/3.html.]
Những sư  trong tông môn, ngày thường ai nấy đều  vẻ quân tử, lúc   lộ  ánh mắt tham lam, đồng loạt rút kiếm lao về phía .
Ta lau khóe miệng dính m/á/u, loạng choạng  dậy, niệm chú trong miệng.
Lần   còn nương tay,  phát điên mà chiến đấu,  chút lưu tình.
M/á/u tung tóe quanh , da thịt  cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo bao phủ, nhưng mùi tanh nồng  khiến  phấn khích tột độ.
Một thứ bản năng nguyên thủy  khơi dậy từ sâu trong cơ thể, đến khi  tỉnh , xung quanh chỉ còn những xác  cụt tay cụt chân.
Một nửa còn  thì lập thế phòng ngự, chắn  mặt Nhược Anh.
“Trên  ngươi  Băng linh căn của đại sư tỷ.” Ta khẳng định, lau vết m/á/u nơi khóe mắt,  về phía Nhược Anh.
“Sư tôn là đồng lõa của ngươi. Nếu  đoán  lầm, phụ quân của ngươi phái ngươi xuống hạ giới để lịch kiếp, nhưng căn cốt bẩm sinh của ngươi yếu kém,   chịu  khổ cực tu luyện. Vì  mới nghĩ  cách hãm hại đại sư tỷ để đoạt lấy Băng linh căn của nàng.”
Gương mặt Nhược Anh trắng bệch, hoảng loạn vô cùng.
Ta   đoán trúng .
Nàng  hét lớn: “Ngươi  bậy! Không thể vu oan trắng trợn cho sự trong sạch của  như !”
Ta  nhạt đầy châm chọc:
“Để  đoán tiếp nhé…  hoan lạc với Hắc Xà trong Lưu Ảnh Thạch, là ngươi đúng ? Chẳng trách Băng linh căn của đại sư tỷ  vương đầy khí tức ô uế của yêu tà như .”
Nhược Anh sắc mặt như tro tàn, loạng choạng ngã  lòng nhị sư  phía ,  nhờ  đỡ mới  vững.
Ta  thấy tiếng lòng nàng  run rẩy: Làm  nàng   chuyện giữa  và Yêu Vương? Không thể nào… Phụ quân tuyệt đối  thể   điều đó mà…
“Ngươi… ngươi là quái vật!” Nhìn  từng bước từng bước tiến gần, Nhược Anh rốt cuộc thất thanh hét lớn.
“Nghiệt đồ! Ngươi định  gì?!” Bỗng một giọng nam thanh thoát, lạnh lẽo truyền tới, một nam tử tóc bạc, tiên khí lượn quanh, cưỡi gió mà đến.
Đệ tử trong tông môn như tìm  chỗ dựa, liền hô lớn:
“Sư tôn!”
Nhược Anh  lóc: “Sư tôn cứu con với! Nữ nhân  phát điên ! Nàng  bắt nạt con!”
Ta bật  lạnh: “Lão già, cuối cùng ngươi cũng chịu  mặt . Vừa   cũng đang  tìm ngươi tính sổ!”
Ta từ  đến nay  bao giờ kính trọng lão, dù lão  giữ  dáng vẻ thanh xuân thì trong miệng  vẫn chỉ là “lão già”.
“Ồ?” Sư tôn mặc bạch y,    đang đầy m/á/u me,  mặt lộ  một nụ  nhàn nhạt.
“Hứa Vi Sinh,   để tâm ma xâm nhập đến mức ?”
Tim  trầm xuống. Hắn…   .
Từ lúc nãy,  vẫn luôn khống chế dòng sát ý đang gào thét trong cơ thể .
 thứ   chỉ đơn thuần là  g.i.ế.c , mà là một loại sức mạnh cổ xưa, đáng sợ, nguyên thủy, đủ để nuốt chửng cả lý trí của .
Hắn tiến  gần, mắt  chút gợn sóng:
“Gặp  , ngươi   lấy nửa phần sức chống đỡ.”
Sư tôn là một trong những   hy vọng phi thăng cao nhất hiện nay.
Tu luyện suốt năm trăm năm,   đạt tới Đại Thừa kỳ hậu kỳ.
Nếu   gì bất ngờ, trong mười năm tới  sẽ phi thăng thành tiên.