Hắn xưa nay  từng màng đến chuyện phàm trần,  việc vụn vặt trong tông môn đều đẩy cho đại sư tỷ lo liệu.
Vậy mà  , vì một Nhược Anh…   tự  rời núi.
“Lão già,”  lạnh lùng  , “đại sư tỷ là  ngươi tận mắt  lớn lên, cớ   vì một tiện nhân như thế mà hủy hoại nàng? Ngươi thật sự qua  tâm ma của  ?”
Sư tôn mỉm  nhàn nhạt:
“Vi Sinh,  đời vạn vật đều  định . Chỉ  thể trách đại sư tỷ của ngươi… mệnh   định  gặp kiếp .”
Ta  khẩy: “Nói như chó sủa! Tu tiên đến ngu   ? Vậy ngươi  tính  trong  mệnh của   một kiếp mang tên  ?”
Nhị sư  bên cạnh gào lên:
“Hứa Vi Sinh! Ngươi sắp c.h.ế.t đến nơi mà còn mạnh miệng!”
Ta nâng kiếm lên, bật :
“Phải,  sắp c.h.ế.t .    sợ chết. Sư tôn, sư , sư … còn các ngươi thì , các ngươi  sợ ?”
Có lẽ bộ dạng đầy m/á/u tanh của  quá đáng sợ, các sư  ai nấy đều lộ rõ vẻ e ngại.
Nhược Anh hét lên: “Giết nàng !”
Sư tôn vẫn giữ bộ dạng điềm nhiên như nước, khiến  chỉ  xé xác  .
Tâm ma khiến    nóng bừng, đầu óc hỗn loạn.
Ta  cố gắng hồi tưởng hình bóng đại sư tỷ, cắn môi thật chặt để giữ cho bản  tỉnh táo.
Sư tôn cũng  rút kiếm.
Một ánh mắt giao , kiếm  và kiếm  va chạm.
Một luồng xung lực cực mạnh đánh tới khiến mắt  tối sầm, một ngụm m/á/u tanh nồng phun trào từ miệng.
Ta cắn răng mắng:
“Ngươi  tất cả chỉ để lấy lòng phụ quân của con tiện nhân , để  phi thăng thuận lợi, nên mới moi Băng linh căn của đại sư tỷ  dâng cho nàng ! Ngươi là một kẻ giả nhân giả nghĩa, mặt   thú!”
Sư tôn  chút khách khí, một kiếm đánh  bay văng  như con rối rách, đập mạnh xuống đất.
Nhược Anh vỗ tay  khanh khách, chuông bạc   leng keng vang lên, nàng  uốn éo nũng nịu:
“Sư tôn~ lát nữa  để con hút hết linh lực của Hứa Vi Sinh nhé? Vậy thì Nhược Anh khỏi  cực khổ tu luyện nữa~”
Sư tôn cưng chiều mỉm :
“Tất nhiên .”
Ta bật  điên dại, móc từ trong n.g.ự.c  một viên ngọc, bóp nát trong tay.
Một luồng sức mạnh mãnh liệt bùng phát, rót  cơ thể .
Đó là linh lực mà  từng tự phong ấn.
Giờ phút …  lấy  tất cả.
5.
Luồng năng lượng cường đại tràn   thể , chữa lành những vết thương chi chít,  cảm nhận  linh lực của   bước  hậu kỳ Nguyên Anh.
Cùng lúc đó,   kinh hoàng ngước  lên bầu trời, bầu trời vốn trong xanh nay đầy mây sấm giăng kín.
Có  hoảng sợ hét lên:
“Nàng … nàng  đang độ kiếp!”
“Sợ cái gì, chỉ là lôi kiếp của Nguyên Anh thôi, dù  qua   thì hôm nay Hứa Vi Sinh cũng  chết, chỉ là sớm  muộn.”
Sư tôn vẫn mang vẻ mặt hiền hòa vô hại, nhưng  âm thầm lùi khỏi phạm vi lôi kiếp, dùng pháp lực tạo kết giới bảo vệ  và các  tử.
Từng đạo thiên lôi nện thẳng xuống  , đau đớn đến tận xương cốt, lan khắp gân mạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-su-ty-mat-ta-tan-sat-toan-bo-tong-mon/4.html.]
Có lúc đầu  trở nên trống rỗng, còn xuất hiện những hình ảnh xa lạ mà   từng thấy.
Khi ý thức  hồi phục,   thấy giọng  ôn hòa của sư tôn vang lên:
“Vi Sinh, đại sư tỷ của ngươi c.h.ế.t thật thảm. Bị moi Băng linh căn ,  đó ném cho đám yêu xà trong Yêu tộc hành hạ. Nàng  lóc cầu  cứu, nhưng bên cạnh   yêu vương, vi sư… lực bất tòng tâm.”
Một nỗi đau khủng khiếp như mạng nhện siết chặt trái tim , tinh thần    tê liệt.
Một đạo thiên lôi nữa giáng xuống, đánh  đến mức thần trí mơ hồ, đau đến sống  bằng chết.
Trong cơn choáng váng ,  thấy những ký ức  thuộc về .
“Cuối cùng nàng  giày vò thành một đống thịt thối rữa,  vứt  Quỷ Vực  thức ăn cho giòi bọ nha~”
Nhược Anh giọng nũng nịu  ,
“Vi Sinh sư tỷ, lúc tỷ đến Quỷ Vực, chẳng lẽ   thấy đống thịt nát  ?”
Nỗi bi ai trào dâng, hai đạo lôi kiếp tiếp theo giáng xuống khiến    bất tỉnh.
Trước khi lịm ,  vẫn còn  sư tôn bật  :
“Vi Sinh, đây là quy tắc của thế giới , kẻ yếu  sống thì  phụ thuộc  kẻ mạnh.”
Lôi vân tan,  như con heo c.h.ế.t  sõng soài  đất.
Có  dùng chân đá  mặt .
“Cứ tưởng là ghê gớm lắm,  ngờ cuối cùng cũng chỉ là pháo hôi của .” Nhược Anh .
“Có dũng   mưu, dễ  cảm xúc chi phối, loại    bao giờ độ kiếp thành công .” Giọng sư tôn lạnh lẽo truyền đến.
“Sư tôn, sư tôn, giờ  thể hút linh lực của nàng ?” giọng nữ kiều mị vang bên tai.
“Nàng   vẻ như  độ kiếp thất bại .”
Sư tôn mỉm : “Tất nhiên .  con một nửa,  một nửa.”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Hai bóng  vây quanh .
Ngay lúc  cảm nhận  linh lực trong cơ thể đang bắt đầu  hút  từng chút một,  đột ngột giải phóng  bộ lôi lực tích tụ trong cơ thể.
Đây là lôi kiếp mà  dùng chính  thể để  vật dẫn, lưu giữ !
Khoảnh khắc  tự bạo,  thấy vẻ mặt hoảng loạn tột cùng của hai kẻ .
Ta   ,   sợ chết.
Từ giây phút   đại sư tỷ  hại,   mang trong  quyết tâm đồng quy vu tận.
Sức mạnh của thiên lôi, đủ để khiến một Nhược Anh tu vi thấp kém hồn phi phách tán, tan xương nát thịt.
Còn sư tôn…
Lý    chịu  lôi kiếp Nguyên Anh.
 tại    thấy … cũng sợ?
Giữa hư vô của cõi chết,   đủ thời gian… để nhớ  những ký ức  chôn sâu trong tiền kiếp.
Ta  trở thành quỷ.
…  vốn dĩ chẳng   là một con quỷ từ lâu  ?
Đó là từ ,  lâu về .
Khi   khổ công tu luyện, cuối cùng trở thành kẻ  tu vi thâm hậu nhất trong Quỷ Vực, thống nhất nơi .
Khi ,  đời gọi  là Quỷ Vương.
Ta thấy bản  khoác y phục đỏ thẫm, lặng lẽ   trong Quỷ Vực, giữ gìn trật tự nơi đây, ngăn cản đám quỷ, yêu, ma hỗn loạn chạy lên nhân gian và thiên giới gây rối.