Hẳn là  đưa Đinh Niệm Từ về phủ,  tiện đường ghé qua thăm . Thật là dư thừa,   sớm chọn lựa giữa  và Đinh Niệm Từ,  còn  đến dây dưa với   gì nữa?
 
Hắn vốn định giải thích vài câu, nhưng khi thấy trong phòng  treo đầy lụa đỏ,  liền mỉm , trút bỏ  gánh nặng.
 
"Nộn Nộn, nàng vẫn chứng nào tật , miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm. Nàng nghĩ thông suốt là  , nghỉ ngơi , đợi ."
 
Ta câm nín,  cho rằng lụa đỏ trong phòng  là treo vì , cho rằng     mẩy mấy ngày nay cuối cùng cũng chịu thua  ?
 
Thấy  im lặng  ,  đặt  một gói bánh quế hoa  vội vàng cáo từ. Ngày mai là ngày đại hỉ của ,  quả thực nên về phủ sớm để thu xếp.
 
Ta liếc  gói bánh, đúng là loại bánh  vẫn thích ăn.  nghĩ đến Đinh Niệm Từ bên  chắc chắn cũng  một gói,  liền thấy chán nản, dứt khoát xé vụn  cho cá ăn.
 
Kiệu phượng trong cung đúng hẹn đến, thánh chỉ sắc phong Quý tần của hoàng thượng chẳng đổi lấy  chút vui mừng nào từ phụ mẫu , ngược  ai nấy đều mặt mày ủ dột.
 
Ta  cung nhân đỡ, bái biệt phụ mẫu, bước  khỏi phủ môn. Kiệu phượng lung lay, khí thế uy nghi, nghênh ngang đối diện với đoàn rước dâu trải dài mười dặm của Lâm Hàn Phong.
 
Lâm Hàn Phong nhận  nghi trượng hoàng gia, vội vàng tránh đường, xuống ngựa quỳ lạy.
 
Tỳ tùng phía  nhỏ giọng lẩm bẩm: "Vị nương nương trong kiệu    giống tiểu thư Thiển Trúc đến thế?""
 
Lâm Hàn Phong khựng , lập tức quát mắng: "Ngươi chán sống  , dám nghị luận chuyện của phi tần trong cung? Vài ngày nữa  sẽ rước Nộn Nộn  cửa, chắc giờ  nàng  đang lo chuẩn  cho hôn lễ !"
 
 Lúc  ngang qua ,  giơ tay ném chiếc trâm bạc định tình mà  tặng xuống  chân , tiếng va chạm trong trẻo chìm  tiếng nhạc huyên náo. 
 
Giống như mối tình của chúng ,  tan thành mây khói. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-ga-cho-bao-quan-tieu-hau-gia-phat-dien-roi/5.html.]
Hắn ngẩng phắt đầu,  thấy  khoác lên  bộ cung phục lộng lẫy, lập tức thất thần, kinh ngạc đến há hốc miệng. "Nộn Nộn?" 
 
Cung nhân nhíu mày, nghiêm giọng chỉnh đốn:  "Tiểu Hầu gia cẩn ngôn, đây là Quý tần nương nương mới  hoàng thượng sắc phong!" 
 
Kiệu phượng đưa  một mạch  cung,  một hồi long đong,   đưa đến tẩm cung của hoàng thượng, nơm nớp lo sợ chờ đợi  thị tẩm. Chẳng bao lâu , một giọng  uy nghiêm vang lên, đuổi lui tất cả cung nhân. 
 
Nghĩ đến những lời đồn đại về vị hoàng đế ,   khỏi run rẩy. Cho đến khi một đôi bàn tay thon dài với những khớp xương rõ ràng đặt lên vai ,  mới  kìm  mà ngẩng đầu . Chỉ một thoáng ,  liền ngây .
 
Hôm tuyển tú,   ở xa, cũng   rõ mặt ngài ,  ngờ rằng đương kim hoàng thượng   dung mạo xuất trần tuyệt thế đến .
 
Ta thật sự  thể nào liên tưởng vị công tử tuấn tú phi phàm  mặt với tên bạo chúa trong lời đồn đại.
 
"Nhìn đủ ?"
 
Tiêu Hoài Nhân khẽ , cắt ngang dòng suy nghĩ của . Ta vội vàng thu hồi ánh mắt, cúi đầu, ngay cả thở mạnh cũng  dám.
 
"Các ma ma  dạy nàng cách hầu hạ  khác ?"
 
Nhớ đến những bức họa đỏ mặt tía tai  xem  đó, hai gò má  bỗng chốc ửng hồng. Ta vội vàng giơ tay lên cởi y phục cho .
 
Thế nhưng, y phục của hoàng gia quá mức phức tạp,  luống cuống tay chân, mồ hôi ướt đẫm trán, vẫn  thể cởi  một cúc áo.
 
Ta cũng  nhận  ánh mắt  đỉnh đầu  trở nên nóng rực từ lúc nào. Giây tiếp theo, tay    nắm chặt, cả    cuồng,   đè xuống  .
 
Ta nhắm nghiền mắt, chỉ  thấy tiếng   khẽ, pha lẫn chút nhẫn nại: "Trẫm đây là rước một vị tiểu tổ tông về cung ? Vụng về thế ,  là trẫm hầu hạ nàng ."
 
Nói ,  nhẹ nhàng cởi bỏ cung phục cho , ngay cả giày vớ cũng tự tay cởi giúp . Ta nơm nớp lo sợ    xong tất cả,   xuống bên cạnh ,   thêm hành động gì khác.