Đinh Niệm Từ e thẹn dựa   , Lâm Hàn Phong vội vàng giải thích: “Nộn Nộn,    , chuyện  là  …”
 
“Đủ , ngươi  nhất nên gọi  một tiếng nương nương! Hoàng thượng đối đãi với   , chắc chắn sẽ sớm đuổi kịp các ngươi thôi.”
 
Vẻ mặt Lâm Hàn Phong đầy giằng xé: “  nàng yêu vẫn luôn là  mà, đừng phủ nhận, dù   Quý phi, trong lòng nàng vẫn  , đúng ?”
 
Ta  khẩy, lạnh lùng : “Tiểu Hầu gia đừng quá tự cao tự đại,  sớm  hết yêu ngươi .”
 
“Sao  thể? Chúng  bên  mười năm,   thể  hết yêu là hết yêu  chứ?”
 
“Nực , ngươi  thể  lòng đổi , lẽ nào    phép ?”
 
Ta đặt mạnh chén  xuống, khiến   hoảng sợ quỳ rạp xuống đất.
 
Lâm Hàn Phong thở dài, trong mắt đầy vẻ bất lực: “Vậy, nàng vẫn  thể tha thứ cho Niệm Từ đúng ? Ta cũng  nỗi khổ tâm mà. Hôm đó  trúng mê độc, Niệm Từ vì cứu  mới hiến ,    trách nhiệm với nàng . Nếu , nàng  cô đơn  nơi nương tựa, sẽ  lời đàm tiếu hủy hoại.”
 
Ta bật : “Vậy nên,   cam tâm nhường chỗ cho nàng , chịu  ? Lâm Hàn Phong, chính ngươi   đầu óc nên mới    gài bẫy, dựa   mà bắt  gánh hậu quả? Ngươi cứ tin tưởng Đinh Niệm Từ như ,  từng nghi ngờ , đàng hoàng yên   ngươi  trúng mê độc,  trùng hợp là nàng  kịp thời xuất hiện giải vây cho ngươi?”
 
Đinh Niệm Từ trong mắt  là một  ngây thơ vô tội, nhưng   rõ, ban đầu nàng  cũng dùng thủ đoạn  để leo cao,  vạch trần mới  đuổi đến trang viên.
 
Giờ mới  thả   giở  trò cũ, chỉ  kẻ ngu ngốc  phân biệt đúng sai như Lâm Hàn Phong mới  nàng  dắt mũi.
 
“Phu quân,   …Quý phi nương nương, thần    hận  cướp mất Hầu gia, nhưng  cũng  thể vu oan cho  như ,  c.h.ế.t quách cho xong!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-ga-cho-bao-quan-tieu-hau-gia-phat-dien-roi/7.html.]
 
Đinh Niệm Từ    định lao đầu  cột, Lâm Hàn Phong vội vàng ôm chặt nàng   lòng, nhỏ giọng an ủi: “Niệm Từ, Nộn Nộn nàng    ý đó,  tin nàng là  chứ gì?”
 
Nói xong,  bế thốc Đinh Niệm Từ đang kích động đến ngất xỉu rời .
 
Ta mệt mỏi tựa lưng  ghế, cuộc tranh cãi    rút cạn sức lực của .
 
Mẫu  thấy  sắc mặt tiều tụy, liền lập tức cho  hầu lui xuống, xót xa đỡ  về phòng nghỉ ngơi.
 
“Thằng nhóc Lâm Hàn Phong  thật là hỗn xược! Thiển Trúc, con quên  . Nghe  hoàng thượng  mực sủng ái con, phụ mẫu cũng yên lòng phần nào, nhưng con  nhớ, ở cạnh vua như ở cạnh hổ,  thật cẩn trọng lời ăn tiếng , bảo vệ bản  thật !”"
 
Ta  mẫu  với ánh mắt tràn ngập lo lắng, vội vàng đáp lời đồng ý.
 
Sau khi trở về cung, Tiêu Hoài Nhân gần như sủng ái  đến mức độc nhất vô nhị. Chẳng bao lâu ,   thái y chẩn đoán là   thai.
 
Hắn vui mừng khôn xiết,  rằng đây là đứa con đầu lòng của , đặc biệt tổ chức một buổi yến tiệc mùa xuân long trọng để  khuây khỏa.
 
Lâm Hàn Phong và phu nhân cũng  trong danh sách khách mời. Tiêu Hoài Nhân nóng lòng  thông báo tin vui   thai, các danh gia vọng tộc  mặt đều  dậy chúc mừng.
 
Chỉ  Lâm Hàn Phong ngây  như phỗng, đôi mắt dán chặt  , lộ rõ vẻ  cam tâm và hối hận.
 
Đinh Niệm Từ bên cạnh khẽ kéo tay áo , nhưng   hất mạnh , sắc mặt trắng bệch,  hình cứng đờ.
 
Lúc   mới để ý,   gặp Đinh Niệm Từ vẫn còn xiêm y lộng lẫy, trang sức quý giá,  mà giờ đây nàng  mặc những bộ quần áo  thời,   cũng chẳng  món trang sức nào đáng giá. Cả  nàng như trải qua một biến cố lớn, tiều tụy vô cùng, lớp trang điểm dày cộm cũng  che nổi quầng thâm  mắt.