Sở di nương và Hà Dao lập tức tái mặt.
 
Các nàng vốn  tin đồn khắp kinh thành, cho rằng Tạ Trường Trinh  cưới chính là , nên vẫn  chờ xem.
 
 nếu thái tử cưới , thì trong phủ chỉ còn một  Hà Dao  thể gả .
 
Hạ Quy Tịch mang sính lễ tới cửa,   đều  đón.
 
“Thần mắt vụng, nay mới  tấm chân tình thái tử dành cho Vân nhi…”
 
Mẫu  mừng rỡ nghênh đón  phòng,   vui vẻ.
 
 Hạ Quy Tịch  ,  bà, cắt ngang:
 
“Ai  bổn thái tử  cưới Hà Tương Vân?”
 
Mẫu  ngẩn .
 
Hạ Quy Tịch bước tới, nắm tay Hà Dao,  ánh mắt hân hoan gần như phát cuồng của nàng  mà :
 
“Thái tử phi của , là Hà Dao.”
 
Dứt lời, ánh mắt  theo bản năng  về phía  đang quỳ  đất.
 
Trong mắt thoáng qua một tia áy náy.
 
Hắn  rõ, bản   nợ  một đời chân tình.
 
Ngày hôm đó.
 
Mẫu  tuyệt vọng  suốt một đêm.
 
Ta an ủi bà vài câu,  rời khỏi phòng.
 
Nghe thấy trong phòng Hà Dao và Sở di nương tiếng  rộn rã:
 
“Nương,  xem bộ hỷ phục  của con   ? Thái tử ca ca sẽ thích chứ?”
 
“Con ngốc, thái tử    thích? Con ngoan ngoãn,   , nam nhân đều thích con gái như .”
 
“ thái tử ca ca  nay đối với đại tỷ  hơn.”
 
“Tốt hơn cũng chỉ là ham cái vẻ cao lãnh mới mẻ, hái đoá hoa  cao về chơi vài hôm  cũng chán. Cưới thật sự, chẳng  vẫn chọn cô nương như Dao Dao của chúng , tấm áo bông nhỏ tri kỷ  ?”
 
“Hì hì, nương  đúng! Tính tình của đại tỷ  khiến nam nhân yêu thích …”
 
3
 
Ngày thành hôn định  mùng bảy tháng tám, giống hệt như kiếp .
 
Ta một  đến chùa An Ẩn dâng hương, quỳ  mặt Phật Tổ, lặng lẽ niệm:
 
“Phật Tổ, xin Người hãy  cho tín nữ , tín nữ  sai ở .”
 
Kiếp   khi thành hôn,  một lòng một  đối xử với Hạ Quy Tịch, hết sức tận tâm phụng sự hoàng hậu.
 
Cuối cùng, ngay cả hoàng hậu ban đầu từng nhiều   khó  cũng  chấp nhận ,  mà Hạ Quy Tịch,  từng yêu  tha thiết,  trở nên chán ghét .
 
Chẳng lẽ thật sự chỉ vì tính  lạnh nhạt,   lấy lòng ?
 
“Pặc.”
 
Một giọt lệ rơi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-ga-cho-thai-giam-tien-phu-trong-sinh-hoi-han-roi/2.html.]
 
Sợ quấy nhiễu Phật Tổ,  cố nhịn  để nước mắt rơi thêm, nhưng vì  dậy quá gấp, liền đ.â.m  lòng n.g.ự.c phía .
 
“Xin …”
 
“Sao   đến khổ sở thế ?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Một chiếc khăn lụa phảng phất hương trầm khẽ lau  nước mắt  mặt . 
 
Trong lúc bối rối,  mới  rõ  mặc y phục xanh thẫm  mặt.
 
Ta ngẩn ngơ thốt lên:
 
“ Tạ…”
 
Chữ còn  thoát khỏi môi,    thấy bóng dáng quen thuộc của một nam nhân  xa.
 
“Hà Tương Vân, nàng dám lén tư hội với nam nhân?!”
 
Hạ Quy Tịch sầm mặt xông tới, mạnh mẽ tách  và Tạ Trường Trinh .
 
Tạ Trường Trinh hành lễ   thẳng, cặp mắt phượng sắc bén  nheo , giọng điệu  nhún nhường cũng chẳng kiêu căng:
 
“Điện hạ,  và vị hôn thê gặp mặt,   gọi là tư hội?”
 
“Bổn thái tử  chuyện, đến lượt một thái giám chen  ?!”
 
Tạ Trường Trinh cúi đầu, trong mắt lập tức phủ bóng u ám.
 
Dù    hoàng đế coi trọng, nhưng cũng  thể đối chọi chính diện với thái tử.
 
Ánh mắt Hạ Quy Tịch gắt gao khóa chặt lấy , như thể bắt  thê tử  ngoại tình.
 
“Trước     lầm ,  ngờ nàng   chịu nổi cô đơn đến mức , ngay cả  là thái giám cũng chẳng màng? Không thấy ghê tởm ?”
 
Mặt Tạ Trường Trinh thoáng chốc khó coi.
 
Ta nhếch khóe môi:
 
“Điện hạ  cho rằng  là hạng  chẳng  gì, thì hãy coi như  từng  thấy là .”
 
Bước  khỏi điện chùa.
 
Nghe thấy giọng trong trẻo như chuông bạc của thứ , nàng  đang  gốc cây treo hồng lụa mà cầu nguyện:
 
“Nguyệt Lão,  sẽ phù hộ cho tiểu nữ  trọn đời bên cạnh thái tử ca ca chứ?”
 
Gió thổi qua, nàng  vui sướng nở nụ .
 
“Thật  quá! Cả Nguyệt Lão cũng  đồng ý !”
 
Ta xoay   rời , nhưng  nàng  đuổi theo:
 
“Đại tỷ, tỷ  … tỷ thích thái tử ca ca, đúng ?”
 
“Buông tay.”
 
Ta  cổ tay  nàng  nắm chặt, chuỗi hạt ngọc đỏ nhỏ quấn nhiều vòng siết  da thịt, đau buốt.
 
“Ta  buông! Đại tỷ trách  đoạt mất điện hạ, nên mới lạnh nhạt với , chẳng  với  nữa. Ta cũng  ngờ điện hạ sẽ bỏ rơi tỷ, chọn …”
 
“Buông !”