Lưu ma ma nuốt nước bọt, như đang cố đè nén nỗi sợ trong lòng. 
 
 bà thầm nghĩ: 
 
“Lão gia và phu nhân quả nhiên   nhầm .”
 
Đêm càng về khuya, trong viện vang lên vài tiếng quạ kêu. 
 
Ta liếc  vết m.á.u cuối cùng  đất, xoay  rời .
 
Ngày mai, khi mặt trời lên,  thứ sẽ trở  như cũ, như thể đêm nay  từng xảy  chuyện gì.
 
14
 
Khi trở về viện, Lưu ma ma vẫn   hồn,   ghế mà run lẩy bẩy. 
 
Ta rót cho bà một chén  nóng,  bà run rẩy bưng lên uống một ngụm.
 
“Tiểu thư… việc …  khi nào…” 
 
Mắt bà đầy lo lắng:
 
“Hay là… ném xác xuống giếng cho ?”
 
Ta bật  khẽ, cắt lời bà:
 
“Ma ma, bà thấy Lục Nhi  đáng c.h.ế.t ?”
 
Lưu ma ma sững  một lúc,  nghiến răng:
 
“Đáng c.h.ế.t vạn ! Tiện nhân đó giúp Tôn Thấm Hinh bày mưu hãm hại đại tiểu thư chúng , hôm nay  còn dám uy h.i.ế.p danh tiết của tiểu thư … Loại  , c.h.ế.t cũng  hết tội! Hủy danh tiết  khác, khác gì g.i.ế.c ?”
 
“Vậy nên.” 
 
Ta  đối diện bà, giọng bình tĩnh:
 
“Hôm nay nàng  dám uy h.i.ế.p , thì   nàng  c.h.ế.t ngay hôm nay. Ta là  ghét nhất   khác uy hiếp.”
 
“Còn Tôn Thấm Hinh,    kế hoạch riêng,  vội xử lý ngay lúc .”
 
“… tiểu thư, lỡ như tra   thì …”
 
“Sẽ  tra tới chúng .” 
 
Ta  rót thêm  cho bà:
 
“Chúng   mới đến Vương phủ, vốn   thù oán gì với Lục Nhi, ai sẽ nghi ngờ? Đó chính là lý do vì     tay ngay bây giờ.”
 
Thấy Lưu ma ma dần bình tĩnh ,  tiếp tục :
 
“Ma ma,  đồng ý dẫn bà theo là vì lòng chúng  giống . Sau  còn  trông cậy  bà nhiều.”
 
Nghe , trong mắt Lưu ma ma lóe lên chút cảm động:
 
“Tiểu thư yên tâm, lão nô nhất định thề sống c.h.ế.t trung thành.”
 
Đêm đó cứ thế trôi qua.
 
Sáng hôm , cả Vương phủ chấn động vì vụ án mạng. 
 
 vì hôm qua là đêm động phòng hoa chúc của Kính Vương, để giữ thể diện, chuyện  nhanh chóng  đè xuống. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-thay-the-than-the-than-phan-tieu-thu/11.html.]
O mai d.a.o Muoi
Mọi điều tra đều diễn  trong âm thầm và như  dự đoán,  ai nghi ngờ đến chúng .
 
Buổi trưa, Hoàng hậu nương nương bất ngờ triệu   cung. 
 
Bề ngoài là vì  an ủi chuyện đêm tân hôn Thẩm Thế Uyên   phòng , nhưng thực chất là đến dò xét.
 
Và đúng như dự liệu, bà     nhận  đại tiểu thư Trương gia    thế.
 
Hôm , Lưu ma ma đem tin tức dò la  báo cho  :
 
“Tôn cô nương  đến đau lòng,  là  chuyện của Lục Nhi dọa sợ. Kính Vương cứ dỗ mãi, còn lập tức thề sẽ lập nàng  trắc phi, nàng mới chịu nín.”
 
Ta nhướng mày,  hiệu bà tiếp tục.
 
“Hiện giờ Kính Vương đang dẫn nàng  quỳ ngoài cửa Phượng Nghi Cung,  là   Hoàng hậu chấp thuận thì   dậy.”
 
Lưu ma ma tức tối:
 
“ tiểu thư  cần lo. Vương phi   cửa   nạp trắc phi, chuyện  chẳng  ho gì,  còn đắc tội cả Thừa tướng phủ. Chỉ cần tiểu thư   mặt, chuyện  sẽ  thành.”
 
Ta lắc đầu:
 
“Ma ma, bà hãy đến Phượng Nghi Cung chuyển lời với Hoàng hậu nương nương,   đồng ý để Tôn Thấm Hinh nhập phủ  trắc phi nhưng   một điều kiện.”
 
“Tiểu thư!” 
 
Lưu ma ma kinh ngạc  .
 
Khóe môi  cong lên nụ  lạnh:
 
“Điều kiện của  là nếu  nạp Tôn Thấm Hinh  trắc phi thì cũng  nạp luôn biểu  xa của   trắc phi.”
 
“Biểu ” , thật  là một kỹ nữ thượng hạng mà   nhờ phụ  mua từ Dương Châu  khi xuất giá,   là  nhất mỹ nhân Giang Nam.
 
Tôn Thấm Hinh   chơi,  thì  sẽ chơi đến cùng. 
 
Ta  xem thử, rốt cuộc là thanh lâu ở kinh thành lợi hại  là kỹ viện Dương Châu khéo chiều chuộng hơn.
 
Nhìn bóng Lưu ma ma vội vã rời ,    cửa sổ, dõi mắt  về phía hoàng cung xa xa.
 
Gần đây,  sự thúc đẩy của phụ  và Hoàng hậu, các hoàng tử khác của hoàng đế hoặc c.h.ế.t vì tai nạn, hoặc  lưu đày vì  tội danh. 
 
Giờ đây triều đình chỉ còn  một  Thẩm Thế Uyên.
 
Ván cờ , chúng   bày từ lâu. 
 
Đã chơi thì  chơi đến cùng.
 
Tôn Thấm Hinh, ngươi chẳng qua chỉ là một con  nhỏ trong bàn cờ của .
 
Còn Thẩm Thế Uyên, ngươi tưởng rằng sắc  và quyền thế đều trong tay ngươi, nhưng  chẳng  kẻ thắng cuối cùng trong ván cờ  là ai.
 
Tối đến, Hoàng hậu chấp thuận lời thỉnh cầu của . 
 
Ta  trong viện, ngẩng đầu  trăng sáng  trời, môi khẽ nhếch lên.
 
Cuộc chiến trong hậu cung , chẳng qua chỉ là một khúc nhạc dạo nhỏ trong  bộ kế hoạch của .
 
Vở kịch … mới chỉ  bắt đầu.